Chương 35
Không khí nặng nề bao trùm khắp trường đại học X, thông tin trên báo chí khiến bộ giáo dục quyết định vào cuộc điều tra rõ ràng mọi chuyện. Một số người thở phào nhẹ nhõm, nhưng cũng có người lại nơm nớp lo sợ không thôi.Lý Vu ném mạnh tờ công văn của bộ giáo dục xuống nền nhà. Điều tra tất cả mọi chuyện nhằm mục đích thanh lọc lại hệ thống giảng dạy của giáo viên trường đại học X. Mục đích thật hay ho, nếu không có thế lực đằng sau thì liệu bộ giáo dục có chịu ra mặt như vậy không. Con bé La San kia thật may mắn, mọi chuyện chỉ vừa mới diễn ra thôi mà nó đã tìm được người đứng ra bảo vệ rồi. Cô nhất định sẽ không để mọi chuyện diễn ra đơn giản như vậy thôi đâu.
***
Trên con phố nhỏ tĩnh mịch hầu như không có bất cứ ai qua lại, bây giờ đã hơn 2 giờ sáng, mọi người đều chìm trong giấc ngủ. Từ một con hẻm nhỏ, một đoàn người xuất hiện rồi nhanh chóng đi vào một tòa nhà chung cư nọ. Bảo vệ ngủ gà ngủ gật không để ý đến nhóm người lạ mặt đó nên hầu như không một ai biết đến sự xuất hiện của họ ở đây.
Lý Vu đang chìm trong giấc ngủ, cuộc điều tra của bộ giáo dục diễn ra lâu hơn dự kiến khiến cho tâm tình của cô ta ngày càng nặng nề. Cô ta đang mơ màng thì chợt nghe tiếng chuông cửa. Ai mà lại đến tìm mình giờ này, nếu là người quen thì họ đã gọi điện trực tiếp cho cô rồi. Suy nghĩ một hồi, Lý Vu tính không mở cửa, cả căn nhà chỉ có một mình cô khiến cô cảm thấy hơi sợ hãi.
Đang tính đi ngủ tiếp thì chuông điện thoại vang lên. Lý Vu bắt máy, là số lạ nhưng cô sợ có chuyện gì đó đột ngột xảy ra nên vẫn quyết định bắt máy. Nghe rõ giọng đối phương khiến Lý Vu hoảng sợ, hai tay cô khẽ run, cô phải cầm điện thoại bằng cả hai tay, cố gắng men theo tường nhà đi ra mở cửa.
“Cô Lý, sao mãi cô mới chịu ra mở cửa vậy”.
Người lên tiếng là một người đàn bà tuổi trung niên, dáng người hơi đậm, gương mặt vô cùng sắc sảo. Đêm hôm khuya khoắt mà giọng nói bà ta lại âm trầm khiến cho bầu không khí xung quanh vô cùng quỷ dị.
“Sao…sao bà lại đến đây”. Lý Vu ấp úng trả lời.
“Tôi không đến đây tìm cô thì biết đến khi nào cô mới chịu đến tìm tôi, cô nói đúng không, cô Lý”.
Người đàn bà vừa nói xong thì mấy người đàn ông theo sau bà ta cũng đồng loạt tiến lên, ép sát Lý Vu. Cô ta hơi hoảng sợ, vội vàng lùi về phía sau vài bước, giọng nói hạ xuống, nhỏ nhẹ nói với người đàn bà:
“Tôi có làm gì đâu, bà đến tìm tôi làm gì”.
“Không làm gì sao”. Câu nói của Lý Vu khiến bà ta kích động không thôi, gương mặt trở nên dữ tợn, giọng nói the thé khiến người ta ghê rợn.
“Tôi đã cảnh cáo cô bao nhiêu lần rồi, tránh xa chồng tôi ra, nhưng có vẻ như cô Lý đây học xa hiểu rộng nên không hiểu được lời nói đơn giản của tôi thì phải”.
“Tôi…tôi với chồng bà không còn liên lạc nữa rồi mà, bà…”
Không đợi Lý Vu nói hết câu, mấy người vện sỹ của bà ta
ném xuống trước mặt Lý Vu vài chục tấm ảnh, kèm theo đó là cả usb có đoạn ghi âm các cuộc nói chuyện của Lý Vu với bà ta từ trước đến giờ.
“Con ranh kia, đừng tưởng tao chưa làm gì mày thì mày lấn tới, nếu để tao ra tay thì mày không còn đất mà sống ở thành phố này đâu”.
Lý Vu thấy vậy vội vàng quỳ xuống, chắp tay cầu khẩn bà ta:
“Tôi xin bà, tôi xin bà, tôi sẽ không gặp mặt chồng bà nữa, bà tha cho tôi đi”.
Người đàn bà chợt nở nụ cười quỷ dị:
“Kìa, sao lại như thế, hai người cứ tiếp tục gặp mặt đi chứ, sao lại để tôi làm người chia uyên rẽ thúy được”.
Bà ta vừa dứt lời thì ra lệnh cho mấy người đi cùng đồng loạt xông lên. Dù sao thì loại người như cô ta cũng không đáng để bà phải trực tiếp ra tay. Chuyện cô ta nɠɵạı ŧìиɧ với chồng bà không phải bây giờ bà mới biết, thế nhưng nếu biết thân biết phận thì bà vẫn có thể miễn cưỡng cho qua. Dù sao thì bà và Phó Chính cũng không có tình cảm gì nhiều, chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa. Thế nhưng cô ta hết lần này đến lần khác khiêu chiến quyền uy của bà, nếu bà còn có thể nhịn nhục chẳng phải là tạo điều kiện cho cô ta đè đầu cưỡi cổ mình hay sao.
***
Kết quả thanh tra của bộ giáo dục còn chưa có thì cả thành phố đã bị chấn động bởi một tin tức khác còn giật gân hơn nữa. Nữ giáo viên xinh đẹp cặp kè với cán bộ của bộ giáo dục. Thông tin này ngay lập tức tạo lên một làn sóng tranh luận vô cùng mạnh mẽ trong cả nước. Không chỉ đời tư của vị nữ giáo viên kia bị điều tra, mà ngay cả vị cán bộ cao cấp kia cũng bị công an tiến hành thẩm vấn.
Hiệu ứng bươm bướm xảy ra, hàng loạt những vụ bê bối trong ngành giáo dục từ trước đến nay được đưa ra ánh sáng. Tất cả đều có hình ảnh và bằng chứng kèm theo, lại được có quan ngôn luận đứng đầu cả nước đứng ra trực tiếp bảo trợ thông tin nên dường như không một ai nghi ngờ về tính xác thực của nó.
Dường như chỉ trong vài ngày mà trường đại học X đã có những biến động không ngờ. Vụ việc của Lý Vu được phanh phui khiến cho những chuyện xấu cô ta làm đều bị bại lộ. Từ việc nhờ người viết bài nói xấu La San cho đến việc cô ta thuê người gây náo loạn ở trung tâm thương mại, tất cả đều được cảnh sát điều tra một cách rõ ràng. La San từ người bị mọi người tránh né còn hơn tránh dịch bệnh nay đã trở thành tâm điểm để mọi người trút lòng thương cảm.
Chứng kiến tất cả diễn biến sự việc, La San không biết nên vui hay nên buồn. Xã hội phức tạp, cô không có quyền yêu cầu tất cả mọi người phải đối xử tốt với mình, thế nhưng ám hại lẫn nhau như vậy thì vui lắm sao.
Cô biết Đường Vũ đã nhờ người đứng ra điều tra tất cả mọi việc, nếu không sao lại có thể diễn biến thuận lợi đến như vậy được. Nếu không có anh, biết đâu bây giờ cô cũng như Lý Vu, hứng chịu mọi sự châm chọc của dư luận. Sự việc lần này khiến cô sâu sắc cảm nhận được thế nào là sự quan tâm của bạn bè và những người thương yêu mình, đôi khi nói nói cười cười chưa chắc đã tốt, có những sự im lặng lại thiết thực hơn tất cả. Cô không cần những lời an ủi động viên khách sáo, chỉ cần tin tưởng cô là được rồi. Ai cũng nói cô khác người, thế nhưng cô là vậy, là một La San chứ không phải bản sao của ai khác, cứ nhất định phải hành động theo một mẫu số chung nào đó.
Cuộc đời cô từ xưa đến này khá bằng phẳng, mọi người đều nói cô may mắn, nhưng có mấy ai nghĩ rằng cô xứng đáng được như vậy hay không. Có một lần Tiểu Lộ đã nói với cô rằng: “Đừng bao giờ nghĩ bản thân mình may mắn, cậu có được như ngày hôm nay là cả một quá trình phấn đấu, cho dù không phải ở hiện tại thì đó nhất định là kết quả mà cậu tu từ nhiều kiếp trước, thế nên La San à, nếu ai đó nói cậu dựa dẫm vào Đường Vũ thì cậu nhất định phải nói được rằng, đó là vì anh ấy nợ tôi từ nhiều kiếp trước mà thôi”.