Em Gái - Nhân Tình Của Tôi

Chương 8

Chương 8
Bốn tháng sau... Em hẹn tôi tại một quán cafe.

“Anh Hai, em được học bổng du học trong 3 năm Thuỵ Sĩ”

“Ai dà, em giỏi thật đó” tôi chúc mừng em. Từ hồi Nha Trang, Đà Lạt vê, tôi và em không nói về chuyện đó nữa.

“Khi nào em đi” . Tôi hỏi với vẻ buồn.

“Giấy tờ đã chuẩn bị xong” tuần sau em bay.

“Sao lẹ quá vậy? Em đã chuẩn bị gì chưa?”

“Cũng gần xong rồi anh, em với mẹ mới di mua đồ hồi nãy xong. Mẹ cũng muốn em đi nhưng nhìn mẹ buồn lắm”

“Mẹ không muốn xa em đâu, nhà có hai anh em thôi, em đi đương nhiên mẹ nhớ rồi”

“Anh hai nhớ mua quà cho em nhe”

“Đương nhiên rồi”

Đêm trước ngày em đi, hai anh em không ai ngủ được sau khi xếp đồ xong.

“Em nghỉ sớm đi, chuyến bay sẽ dài đó”

Em bỗng ôm chầm lấy tôi. “Cám ơn anh hai nhiều lắm. Em.... em yêu anh nhiều lắm”

Hai mắt em long lanh nước mắt, quay mặt đi “Em đi nghỉ chút, Anh cũng ngũ đi”

Bóp nhẹ hai bờ vai em. Tôi hun vào trán “Anh cũng yêu em nhiều lắm, em gái nhỏ của anh”

......

Ba năm sau.....

Em cũng gọi điện, email, hình ảnh đều đều trong từng ấy năm. Em đã xin việc luôn bên đó và đã nhập quốc tịch.

Em gọi về hỏi thăm gia đình mỗi tuần, có lần em nói “Anh Hai qua đây đi, em dẫn đi một vòng, mùa này Thuỵ Sĩ đẹp lắm”

“Em cover anh hả? Hahaha” tôi cười trong điện thoại.

“Anh mua vé qua đây đi, em lo”

Công việc của tôi bây giờ là freelance nên cũng chủ động thời gian. Lâu lắm rồi không đi xa, sẵn dịp có thổ địa bên đó, tôi nghĩ nên làm một chuyến xem sau.

Sau hơn gần 02 chuyến transit tại Bangkok và Frankfurt. Tôi đã đến Luzern.

Em đón tôi với nụ cười hiền hậu.

Ôm chặt tôi em nói “Ba mẹ khoẻ hả anh?”

“Sao không hỏi thăm anh?”

“Nhìn anh vậy là biết rồi” em cười, rồi lại ôm tôi thật chặt.

“Dạo này nhìn anh già đi đó”

“Còn em thì càng đẹp ra” tôi nói.

Vít cổ tôi xuống, em hôn tôi nhẹ nhàng, french kiss “Em nhớ anh lắm”.

“Em đang để dành tiền mua nhà, chắc năm sau sẽ mua” hiện tại em đang share phòng với bạn.

“Một anh chàng Tây à?” tôi hấp háy mắt.

“Yes” em cười, rồi anh sẽ gặp mặt.

“Vậy có tiện không?” tôi hỏi “Hay để anh thuê hotel”

“Anh nhiều tiền quá!!! Ở đây mọi thứ đều đắt đỏ lắm”

Nhà em nằm trên một quả đồi ngoằn ngèo, lá vàng ngập lối. Trời đầu tháng 11 không lạnh lắm, nhưng cũng làm cho tôi nổi da gà.

Vác ba lo theo em lên phòng. Mãi trên lầu trên cùng.

Em vừa mở cửa thứ đầu tiên tôi nhìn thấy là chiếc qυầи ɭóŧ nhỏ xíu màu đỏ vứt ngay trước cửa, và rải rác vào tới cửa buồng là quần áo của nam lẫn nữ.

“Oh, yes.... yes. Harder harder.... oh oh oh....... ready to coming.....ready......”

Tôi tròn mắt nhìn em sau khi nghe từng tiếng rên rĩ phía sau cửa phòng khép hờ.

Mặt em đỏ như gấc vội kéo tôi vào phòng em, đóng cửa lại. Tiếng giường đập vào vách phòng theo từng nhịp đều đặn, rồi bỗng nhiên nó đồn dập liên tục và giảm dần.

Tôi cười ha hả. “Bạn cùng phòng em hả? Nó dẫn girl về à?”

“Không nhỏ bạn em đó, chắc boy friend của nó, chắc nó tưởng hôm nay em đi làm”

“Vậy mà anh cứ tưởng em share phòng với anh nào đó... hahahaha” tôi cười đểu.

“Anh suy nghĩ gì vậy?” em nhéo tôi đau diếng.

“Chắc bạn em xong rồi, mình ra đi” tôi cười mỉm..

“Shit did you hear all?” một cô gái tóc vàng mảnh dẽ trạc tuổi em, xinh xắn, mặt đỏ bừng khi thấy chúng tôi bước ra khỏi phòng.

“So excited, hahhaha” em cười ngoác miệng.

“Sara, this is my brother, he on vacation from Vietnam”

“I am ... “ nice to meet you.

Sara bắt tay tôi và kéo bạn trai đi, chắc em nó còn đang xấu hổ.

“Anh nghỉ đi, mai em sẽ dẫn anh đi chơi,. Giờ em chạy đi mua ít đồ cho anh”

“Phòng tắm phía sau rèm” em chỉ.

“Oki, để anh ngủ chút”

Tôi về phòng đóng cửa lại rồi lăn đùng ra giường ngủ như chết.

Tỉnh đậy cũng hơn 4h chiều, mình ngủ hơn 4h rồi, soạn balo ra để cất đồ, mẹ có gởi cho em ít khô.

Mở tủ để kiếm chổ cất đồ, tôi thấy khuất trong học tủ và 02 cái dildos một to, một nhỏ.

Cất đồ xong thì em vừa về đem theo 1 ít đồ ăn.

“Hồi nãy anh dọn tủ cất đồ, anh có lấy đồ của em rửa lại cho em rồi đó” tôi cười mỉm chi.

“Đồ gì vậy anh?” em hỏi có vẻ chẳng nhớ, và dọn đồ ăn ra bàn.

“Ăn vậy cho tiết kiệm tiền, để dành tiền đi chơi. Có gì sáng em nấu cho anh ăn”

“Em có bạn trai chưa?”

“Chia tay 2 năm rồi anh”

“Hèn chi,.....” bỏ lững câu nói, tôi cười....

Một hồi sau, em mới nhớ ra và hét lên “Đồ xấu xa.....”

“Hahaha,....” “Anh thay pin cho em luôn rồi đó hahahah”

“Em là phụ nữ mà, thỉnh thoảng em cũng cần chứ” em nói..

“Công việc và cuộc sống của em ở đây như thế nào?”

“Em ra trường cũng may mắn kiếm được một công việc tốt”

“Ở cái xứ này khó kiếm việc mà cuộc sống đắt đỏ lắm. Em để dành hơn hai năm qua cũng được 1 ít, dự đinh năm sau vay thêm để kiếm căn nhà, mà không biết có được không”

“Em cũng gọi về nhà báo anh đến nơi rồi. Mai mình đi mua 1 phone để anh sử dụng. Em đã xin nghỉ phép 02 tuần. Ngày mai mình đi mua ít đồ, rồi mình sẽ đi du lịch. Anh muốn đi đâu?”

“Thì loanh quanh thành phố trước rồi những nơi khác, càng tiết kiệm càng tốt..... “

Chúng tôi ngồi nói chuyện với nhau rất lâu về mọi thứ ở quê nhà ở Thuỵ Sĩ.

“Em đi tắm đi, anh kiểm tra công việc chút, nếu xong sớm mình sẽ có tiền đi du lịch thoải mái”

“Um, em đi tắm đây”

Tin vui, khách hàng đã đồng ý kết quả và thanh tóan toàn bộ cho tôi. Một số tiền không nhỏ, tôi sẽ mua tăng em một món quà..

Em tắm xong đi ra, mái tóc đã dài hơn nhiều, ba năm qua em trở thành một người phụ nữ toàn diện, hấp dẫn với mỗi bước đi khi nhìn từ phía sau, tôi lại nhớ về Đàlat năm ấy.....

“Anh vừa mới có tiền, mình sẽ đi du lịch mà không xài tiền để dành của em đâu hehehe”

“Khi nào bạn em về?”

“Khoảng 9-10h nó mới về”

“Sara có thường dẫn boyfriend về không?”

“Có chứ anh, nó thoải mái lắm, nhiêu khi em lại mất ngủ vì nó, hihihi”

“Hôm nay có thể tụi nó về chung, em sợ anh mất ngủ theo hihihihi”

Tôi vẫn còn cảm giác lâng lâng do lệch múi giờ nên đi tắm luôn rồi nghĩ.

“Này em ngủ như thế nào đây?” tôi hỏi.

“Anh ngủ chung với em đi, mùa này lạnh lắm, anh không ngủ dưới đất được đâu?”

“Vậy có ôm được không? Lạnh lắm?” tôi lém lỉnh hỏi

“Được, nhưng ngủ rồi mới cho ôm, hahaha”

Trằn trọc mãi không ngủ được, bên đây trễ hơn VN khoảng 6h, nhìn đồng hồ đã 2h khuya.

Ra khỏi phòng, mở tủ lạnh, tôi lấy 1 lon brewerries. Phòn của Sara tắt đèn tối thui, chắc nó chưa đi chơi về, hôm nay weekend mà.

Tôi ngắm Luzerne qua khung cửa sổ, thành phố về đêm yên tĩnh, xa xa dãy Alps trắng xóa phía xa.

Có tiếng mở cửa, tôi nép vào góc khuất bên cửa sổ, Sarah và bạn nó về, xiêu vẹo...

Cả hai ôm nhau, rên rĩ với nhưng nụ hôn, những vuốt ve cho đến trước cửa buồng, chả thèm đóng cửa, cứ như vậy cả hai lăn xã vào nhau.

Tính tò mò của tôi trổi dậy, trước giờ tôi chưa thấy gái tây xxx bao giờ ngoại trừ trên phim ảnh. Cảm giác rạo rực làm tôi căng cứng. Từ vị trí này tôi có thể thấy Sarah đang cắn chặt gối chịu từng cú thúc liên tục..... dứt khoát..

“Bọn Tây khoẻ thật...” tôi nghĩ.

Rón rén về phòng, em cũng thức dậy mĩm cười với tôi, “Anh không ngủ được do lệch múi giờ hay do tiếng động kia...”

Tôi cười ....

“Tuần nào cũng vậy đó” em cười nói...

“Tội nghiệp em quá, hihihihi”

Một ý nghĩ thoáng quá, tôi mở tủ lấy 1 cái dildo lớn đưa cho em.

Em tròn mắt nhìn tôi ngạc nhiên.

Rồi em cũng cầm lấy nó, tôi ngạc nhiên lẫn thích thú chờ đợi.

Em mĩm cười mở dildo lên, tiếng run oo.ooooo và thân dildo ngoái liên tục.

Bỗng em trùm chăn lên tới cổ...

Mặt em tỏ vẻ thích thú khi thấy tôi như thộn ra, em lột quần ngủ với qυầи ɭóŧ thò tay ra khỏi mền thả xuống sàn.

Tim tôi như ngừng đập, em nhắm nghiền mắt lại, khẽ rên. Tôi thấy tay em chuyển động nhẹ nhàng bên dưới tấm chăn.

Tiếng giường gõ vào vách phòng của Sara liên tục, tiếng rêи ɾỉ của em làm cho thời gian như đọng lại.

Rồi bỗng nhiên em cong người lên, há hốc miệng, tiếng rung của dildo và tiếng nhóp nhép của âʍ đa͙σ em khi mọng nước. Em co giật rồi thả mình xuống giường nhắm nghiền mắt.

Dươиɠ ѵậŧ tôi cương cứng, rỉ nước, tôi ước gì......

Em mở mắt ra nhìn khuôn mặt ngây dại của tôi rồi mỉm cười khi nghe Sarah hét lên ở phòng bên “I cumming.....oh ...oh...... harder, please ......

Quấn chăn, em dúi vào tay tôi cái dildo nhoè nhẹt nước nhờn trắng xoá của em trước khi chạy vào phòng tắm.

Cầm trong tay tôi như quay lại 3 năm về trước, vẫn mùi hương quyến rũ đó, tôi không thể nào quên.