Ngoại truyện (2)
Trong một căn phòng có một người con trai đang trầm ngâm trên bàn chống cằm nhìn chằm chằm vào máy tính, người con trai này chính là Hứa Trác Tùng.-Giáo viên dạy nhạc...30 tuổi. Hả? Công việc làm thêm là tư vấn tình yêu à haha, còn độc thân mà còn muốn tư vấn chuyện tình cảm cho người khác sao.
Reng...Reng...Reng
Người con trai khẻ nhíu mày đẹp, rồi đưa tay lấy điện thoại kê vào tai, thanh âm trầm quyến rũ vang lên
-Alô.....
-.....
Đầu dây bên kia không ai trả lời khẻ nhíu mày anh lập lại lần nữa
-Không lên tiếng
Lười biếng nói lên một câu nếu không quen chắc chắng sẻ không biết anh nói gì, còn người quen lập tức sẻ hiểu ngay câu nói mà anh chưa nói ra là câu gì ngay "Tôi sẻ cúp máy"
-...Là em...em về rồi, anh ra sân bay đón em đi.
-Tôi đang bận.
Nói xong anh nhanh chóng ngắt máy.
Khuông mặt anh tuấn lúc nãy khiến người ta cảm thấy ấm áp, nhưng lúc này vẫn khuông mặt đó nhưng hàn khí tỏa xung quanh làm cho người khác bất giác run lên
--------------
Thời gian cứ thế trôi qua anh tiếp tục đưa Trác Hi đi học. Không biết vô tình hay cố ý anh thường hay gặp cô, anh đến bắt chuyện với cô về tình hình học tập của Trác Hi. Khoảng cách giữa hai người bấc giác rút ngắn.
Có lẽ anh không biết, Thiên Lam cô, đã thích anh ngay từ cái nhìn đầu tiên theo cách nhiều người hay nói chính là tình yêu sét đánh, thời gian qua được nói chuyện với anh cô rất vui nhưng vẫn tỏ ra bình thường như chẳng có chuyện gì xảy ra, vì cô biết anh nói chuyện với cô không phải vì muốn nói chuyện với cô hay là thích cô, mà đơn giản là vì anh quan tâm đến cháu của mình(-_-!!!). Nhưng không vì vậy mà cô từ bỏ mặc kệ là nói chuyện gì, chỉ cần cứ nói chuyện bất kể chuyện gì thì dần dần khoảng cách của cô và anh sẻ nhanh chóng bị xóa bỏ. Cô vẫn cứ hy vọng hy vọng, nhưng rồi cho tới một ngày.
-------------
-Haizzzz chủ nhật, người ta thì giắt tay nhau đi hẹn hò mình thì ở đây tư vấn tình yêu cho người khác. Đã 30 cái xuân xanh rồi mà vẫn còn ế.
Reng reng reng
Lúc này cánh cửa vang lên một người con trai bước vào, vóc người cao to khoảng 1m80 mái tóc đen tuyền mượt mà được chải goạng gàng, đôi mắt sắt bén anh tuấn phin phàm, đồi mày rậm đen, đôi môi bạc khép hở thật quyến rủ, anh mặc trên người một chiếc áo sơ mi trắng để hở ra 2 cúc áo, thêm một chuếc quần đen bó sát tôn lên đôi chân dài của anh. Người này không ai khác chính là tổng tài Hứa Trác Tùng.
-Kính chào quý kh...... sao anh lại ở đây.
Nghe tiếng chuông cửa reo cô nhanh chóng gập người khi ngước lên mắt trợn to mồm há hốc, nếu ai hỏi cô người mà cô không muốn bước vào đây nhất là ai, cô sẻ nhanh chóng trả lời "là anh, Hứa Trác Tùng". Chẳng phải khi anh bước vào đây đồng nghĩa với chuyện anh đang để ý một người, cần có người giúp đở sao. Mà người anh tìm giúp đở này lại chính là cô, tim thật đau như ai bóp nát vì cô đã thích anh ngay từ lần đầu tiên, không, phải nói là yêu mới đúng.