Ngoại Truyện
Trong căn phòng đầy màu sắc huyền bí hai cô gái đang ngồi đối diện nhau một cô gái nhìn đã 30 nhưng khuông mặt vận như cô gái 25 đang nói gì đó với cô gái đối diện, không biết là chuyện gì mà cô gái đối diện liên tục gật đầu trên môi nụ cười không tắt được.-Cô thấy tôi nói dậy đúng không?
Đây không phải là câu hỏi nữa mà là một câu khẳng định
-Huyền Thiên Lam chị nói rất hay, xem thử lần này anh ta còn không chấp nhận em hahaha- cả hai bật người khuông mặt đầy vẻ nham hiểm
-Cảm ơn chị đây là chút lòng thành của em, cảm ơn chị rất nhiều
-Không có gì chị em phụ nữ giúp nhau là chuyện thường tình mà bye bye- cô nhìn theo treo len mặt nụ cười tự cho là đẹp nhất đưa tay chào tạm biệt
-Haizaaa chỉ được 200.000đ, 1 tháng chỉ được 2 hay 3 người, sắp hết tiền tiêu rồi mà lương vẫn chưa phát đáng ghét. Thôi đi ngủ mai còn lên lớp.
Cô tắt hết điện nhago lên giường ôm bé gấu ngủ.
---------------
Ánh nắng len qua cửa sổ chiếu vào khuông mặt một người phụ nữ xinh đẹp nhưng mà dáng ngủ... không đẹp
1 chân trên 1 chân dưới nói chung kinh khủng
6:00
Reng....Reng....Reng
"Rầm"
Một cú dáng thật mạnh vào chiếc đồng hồ xui xẻo, cô ngồi dầy vương vai miệng thì ngáp trông chẳng thục nữ tí nào.
Khẻ đặt chân xuống cô chui vào nhà vệ sinh làm vệ sinh cá nhân nhự mọi ngày, bước ra với khuông mặt tươi tắng không còn vẻ lười nhác như lúc nãy nữa.
Tiếng lại tủ đồ cô lấy một chiếc áo sơ mi màu trắng cổ trụ ngắn cỏ một sợi dây nơ nhỏ thắt ở trướg ngực, kết hợp với chiếc váy đen bó dài tới gối một bên quáy được sẻ ra nữa đùi.
Lại quay sang bàng trang điểm nhẹ nhàng thoa lên lớp phấn mỏng, hai má thoáng chút hồng nhạc, tô điểm thêm cho đôi môi một màu son hồng bóng. Nhìn vào gương nở một nụ cười ưng ý.
Xuống lấu leo lên chiếc xe 4 bánh màu đen cô phóng thẳng đến trường vừa đi vừa ngân nga câu hát chỉ trong tích tắt cô đã đến nơi
Bước xuống xe cô lại tung tăng như mọi ngày, ghé vào cangtin
-Chào mọi người sáng khỏe.
-Chào em/chị/Thiên Lam/Cô sáng khỏe.
Cô gật đầu khẻ cười bước đến bàng phục vụ nở nụ cười nói.
-Cho em như mọi hôm.
-Của em đây.
-Cảm ơn chị.
Cô tiếng lại một cái bàng trống rồi nhâm nhi thưởng thức.
Một người đàng ông có vóc người khá đẹp cao 1m78 mái tóc đen đeo trên khuông mặt là một cặp kính cống với một áo sơ mi trắng thêm chuếc quần đen dài nhìn anh trông rất tri thức và lịch lãm
-Lam hôm nay cũng đến sơm nhỉ.
-A Âu Dương Kỳ sáng khỏe. Hôm nay anh cũng đi sớm nhỉ.
-Ừk sáng khỏe, Có phiền không khi anh ngồi chung.
-Dĩ nhiên là không rồi, rất vinh hạnh là khác.
-Haha em đùa vui nhỉ
-hihi...
Hai người cứ mãi trò chuyện thời gian lên lớp cũng đến chuông reo lên cô cúi chào anh rồi nhánh chóng đi về phía phòng nhạc.
Bước chân vào lớp đồng loạt học sinh đứng dậy nghiêm chào
-Các em ngồi xuống.
Cô tiếng đến bàn giáo viên của mình rồi cất tiếng
-Lớp có ai vắng không lớp trưởng
Nghe gọi ở dưới lớp một cô bé xinh đẹp đứng dậy nói.
-Hôm nay có bạn Hứa Trác Hi vẫn chưa đến.
-Ừ em ngồi xuống đi. Lớp hôm nay đã thuộc hết bài chưa hôm nay cô sẻ kiểm tra đó.
-Song hết rồi cô.
-Tốt lắm. Bắt đầu kiểm tra nha, Bão em lên đi
Cô bước đến chiếc đàng Piano màu trắng ngồi xuống ngoán tay nhẹ nhàng đưa lên bàng phím tiếng đàn nghe rất êm tai vang lên cô nhắm mắt chím vào thứ âm thanh êm dịu đó phía cửa sổ có một người đàng ông thất thần nhìn cô say đắm.
Một bàn tay chỏ bé khẻ chạm vào tay anh lắc lắc miệng nhỏ nhắn hé mở
-Cậu ơi! Cháu vào nha
-Ừ.
Anh nhìn cậu bé nở nụ cưới ấm áp. Lúc này cô gái bên trong khẻ mở mắt bắc gặp được cười ôn nhu đó tim cô khẻ trật một nhịp, bánh se vận mệnh bắt đàu chuyển động.
Lúc này anh cũng đưa mắt sang nhìn cô gật đầu thay cho lời chào. Cô khẻ giật mình mặt hơi hồng do xấu hổ cũng gật đầu đáp lại
Tiếng nhạc dần dần dừng lại bé trai lúc nãy tiếng vào miệng nhỏ nhắn lại mở
-Xin lỗi cô em đến trễ
-Không sao, mới vào lớp thôi, em về chỗ đi.
-Nào. lớp ta tiếp tục Bão hát tốt lắm ở đoạn giữa và cuối hơi bị vấp nên em được 98 điễm, em về chổ đi, Hiền lên đi em.
-------------
Một chiếc xe BMW vô cùng sang trọng đang chạy trên đường bên trong xe là một chàng trai tuấn tú khí chất bức người, khuông mặt đầy vẻ suy nghĩ đến cảnh một cô gái đang chơi đàn
Reng...Reng...Reng
Tiếng chuoong điện thoại vang lên ngắt đi đoạn hồi tưởng đó,
-A Phàm có chuyện gì không
-Đang đâu đấy
Bên trong điện thoại vang lên giọng nói của một người con trai được gọi là A Phàm
-Đưa cháu đi học, đang trên đường đến công ty.
Anh lạnh nhạt trả lời
-Ha ha cậu mà cũng có lúc chở cháu đi học sao
Giọng cười đầy vẻ châm chọc
-Cậu muống được cười nữa thì hãy mau im miệng đi.
-Ái ái biết rồi, đừng hở tí là hù dọa chứ.
-Hù dọa sao? Không đâu.
-Thì không cười nữa nè. Sao hôm nay lại rãnh rang vậy hả
-Bất đắc dĩ, bà chằng sẻ không tha.
-Ha ha ha.....ha tôi không có cười ha ha ha hasiiii tôi chỉ hắt sì
Đang cười cao giọng thì dầu dây bên kia có một giọng nói vô cùng lạnh "vui không"
-Nói thiệt chị 2 cậu dữ thật.
-Được rồi tôi nhờ cậu 1 việc. Điều tra thông tin cô giáo dạy nhạc của lớp tiểu Hi.
-Ồ không ngờ có một ngày Hứa tổng lại nhờ tôi điều tra thông tin của một cô gái.
-Hử? có vần đề gì sao?
-Đương nhiên là không, Được rồi chốc lát thôi là xong. À quên nói với cậu Mỹ Liên về rồi.
-...........ừ.....
-Cậu có ra sân bay đoán không.... tút tút tút.....GIÁM TẮT MÁY CỦA BỔN ĐẠI GIA HẢ