Chương 62
Sau khi kí hợp đồng với KVH Entertaiment, cô chính thức trở thành ca sĩ của một trong 3 công ty lớn nhất nước. Cô đang chuẩn bị quay mv mới để ra mắc, biết cô đang mệt mỗi xoay sở trong chuyện này, Hàn Mặc Vũ cũng cùng công ty với cô đến gặp cô, vì anh đã ở trong nghề bao nhiêu năm nay nên hiểu biết nhiều hơn cô, đến giúp đở cô không ít chuyện.Hàn Mặc Vũ ngồi bên ngoài phòng thu nhìn cô đang hát say xưa bên trong, môi cong lên một nụ cười tuyệt mĩ.
"Em làm rất tốt, nghĩ một lát đi. Ra uống nước do chính anh pha này" anh cười cười đưa ly nước lên đung đưa.
Cô mỉm cười, đặt tai nghe lên bàn quẩy quẩy tay với anh, bước ra khỏi phòng thu chạy đến bắt lấy ly nước trên tay anh.
Cô uống một ngụm rồi ngạc nhiên nhìn anh nói.
"Oa tuyệt thật, anh pha trà sữa như người chuyên nghiệp vậy, cảm ơn anh" liền uống thêm ngụm nữa.
Anh xoay mặt đi hi khang một tý đở ngại bớt.
Anh thật sự là một người tuyệt vời trừ việc nấu nướng ra, nhưng vì cô anh đã thức suốt đêm nhờ cô giúp việc dạy cho, sau nhiều lần thất bại liên tiếp cuối cùng anh cũng thành công, anh biết mùi vị không như cô nói, nhưng mà cô nhiệt tình khen như vậy anh rất vui, quay mặt đi vì mặt anh đã đỏ ửng, bằng chứng là mặt anh bây giờ đã nóng phừng phừng.
Cô thấy anh ngại như vậy thì nổi hứng trêu chọc.
"Ưm, em thật sự muốn lấy một người chồng biết nấu ăn ngon, nếu giống như anh thì càng tuyệt" quả thật cô đã thành công khi trêu chọc anh, đôi tai kia của anh đã đở ửng rồi, tuy không thấy mặt nhưng đôi tai đỏ ửng đó đã nói lên mặt anh đang rất đỏ.
Do cô trêu chọc khiến anh xấu hổ nên liền quay lại, kẹp cô giữa hai tay mình, cả thân người cô tựa vào cửa kính. Anh trực tiếp đưa đôi môi của mình dán chặt lên môi cô, hương vị ngọt ngào của trà sữa còn lưu lại, mùi thơm của bạc hà còn lưu lại trên đầu lưỡi, khiến nụ hôn càng tăng thêm ngọt ngào, cô bị rút hết không khí cả người suy yếu tùy anh càn quấy bên trong khoang miệng của cô, nụ hôn dần dứt ra sợi chỉ bạc quyến rũ đong đưa trên môi hai người, má cô vì không hít được không khí nên đỏ ửng, anh vì đã lấy lại được thể diện nên đắc ý nhìn cô cười, dám trêu chọc anh sao, lão bà em cần phải được dạy dỗ.
Anh cốc nhẹ lên trán cô sủng nịch nói
"Ngốc quá, em không biết thở sao?"
Cô hít lấy hít để không khí trong lành, liền liếc mắt nhìn anh khiến anh run run.
Xem ra cô đang bày trò để trả thù anh đây mà, dù sao cũng là cô làm anh chấp nhận tùy cô trừng phạt, dù muốn thân thể anh cũng đành uỷ khuất mà dâng cho cô thôi.
Thôi trêu chọc nhau, cô tiếp tục công việc thu âm cho bài hát của mình, anh ngồi bên ngoài nêu ý kiến giúp cô hoàn thiện bài hát tổ hơn.
***
Cô tiếp tục quay phim cho mv, mà không ngờ đến nam chính trong mv lại là Trình Hoa Thần. Ông chủ Kim thật là biết cách đầu tư cho tân binh mới a, dùng một ảnh đế để quay mv cho một tân binh mới vào nghề, bảo đảm mv này được xem không dưới 5 triệu người, ảnh đế mà lại.
Mv này nói về một tình yêu đơn phương, cô gái yêu chàng trai đó say đắm nguyện dùng tất cả để bảo vệ cho chàng trai. Nhưng chàng trai đó lại yêu một cô gái khác, hoàn toàn không hề biết gì đến tình yêu cô trao cho anh, cũng như sự tồn tại của cô, dù rằng cô cùng anh học cùng lớp, khoảng cách ngồi không quá xa, anh bàn trên cô bàn dưới, rồi một ngày anh đang cùng cô gái hẹn hò, không may một chiếc xe lao vào cô gái đó, anh nhanh chóng chạy vào đẩy cô ấy ra. Cô nhìn vậy liền biết mình thua cô gái đó rồi, nhưng tình yêu cô trao anh không thua kém cô ấy, cô thấy anh gặp nguy hiểm liền bất chấp nguy hiểm chạy ra chắng trước người anh. Chiếc xe lao vào cô thật nhanh, cả thân người cô bay bổng lên cao rồi văng ra xa.
Dòng máu đỏ chảy ra ướt đẩm cả người cô, lúc gần mất đi ý thức cô đưa mắt tìm kiếm bóng hình anh, vừa nhìn thấy anh cô mỉm cười rồi nhắm mắt.
Tình yêu là vậy đấy, dù biết sẻ rất đau đớn nhưng vẫn đâm đầu vào, như con thiêu thân vậy.
Kết thúc bài hát là anh cùng cô gái đó đứng trước bia mộ cô, linh hồn cô đứng bên cạnh mỉm cười, cuối cùng anh cũng đã biết đến sự tồn tại của cô rồi. Cô xoay lưng tiến vào bia mộ, rồi như cát bụi dần dần tan biến đi.
***
Mv vừa đăng lên liền nhận lại phản hồi rất tốt, chỉ trong 24h mv đã lên đến 23.456.123 lượt xem, bình luận cũng rất nhiều 1.233.231 lượt. Đa số đều nói về Trình Hoa Thần, nhưng đâu đó cô vẫn thấy được bình luận táng thưởng cô.
***
Đêm đó công ty liền tổ chức tiệc ăn mừng, chúc mừng tân binh mới. Dĩ nhiên là có Hàn Mặc Vũ rồi, Trình Hoa Thần thì đến một chút rồi liền rời đi.
Một chị nhân viên nữ đưa li rượu ra trước mặt cô nói.
"Chúc mừng em nha, mv ra mắc rất thành công."
Cô mỉm cười lấy ly nước trái cây cụng ly với cô ấy, sự thật vì sao ai cũng uống rượu chỉ duy nhất cô uống nước trái cây là. Hàn Mặc Vũ mua một lóc nước trái cây đặt bên cạnh cô, áp môi lên tai cô nói.
"Em vẫn chưa đủ 18 tuổi, uống nước trái cây đi. Nhưng nêu em uống rượu thì anh sẻ nghĩ em câu dẫn anh, chuyện gì xảy ra anh sẻ không cam đoan".
Mặt cô đỏ lự trực tiếp đẩy mặt anh ra xa, ngon ngoản mở một chai nước trút vào ly mình, uống một ngụm.
Anh thấy cô nghe lời liền mỉm cười gật đầu, nhìn cô đầy sủng nịch.
Một anh nhân viên đang uống thì nhớ ra gì đó liền nói.
"Anh nghe nói ngày mai em sẻ đi học, thật không?"
Cô gật gật đầu trả lời.
"Vâng, mấy ngày qua em đã nghĩ học hơi nhiều, cũng nên đi học lại rồi"
Biểu cảm của anh nhân viên như là tiếc nuối nói.
"Haizz dậy là mấy ngày sau không được gặp em nữa rồi, mọi người chắc sẻ buồn lắm đây"
Mấy ngày làm việc ở công ty, cô rất hòa đồng với mọi người, dần dần sinh ra hảo cảm. Với lại ở đây cũng có khá nhiều nhân viên là fan của cô.
Còn các cô gái bên cạnh cũng bày ra vẻ tiế, không phải vì tiếc nuối không thấy cô, mà vì tiếc nuối vì Hàn Mặc Vũ cũng đi học lại rồi.
"Em đi học chứ có phải rời công ty đâu, khi rảnh rổi em sẻ ghé qua mà".
"Ừ nhỉ, anh quên mất. A say mất rồi, say mất rồi, làm anh quên mất haha".
Kết thúc buổi tiệc cùng những tiếng cười nói vui vẻ củ nhân viên, cô được Hàn Mặc Vũ đưa về nhà.
Dừng trước cửa nhà cô, anh tiếc nuối nhìn bóng hình cô dần rời đi. Rồi đột nhiên cô quay lại, gỏ gỏ vào cửa xe anh.
Anh mở tấm kính xuống, cô liền ngoắc ngoắc tay bảo anh lại gần, anh đưa mặt lại gần cô thì cô đưa môi hôn lên mặt anh một cái nói.
"Này, anh có muốn làm phu quân của em không"
Anh đơ người nhìn cô lát sau mới hồi phục lại, ho khang nói.
"Khụ khụ, nếu em đã nói như vậy, anh sao dám từ chối. Chỉ sợ em không muốn làm phu nhân của anh thôi, thôi được rồi tiểu cô nương, chớ trêu chọc anh nữa, không biết anh sẻ làm ra chuyện gì đâu"
Cô mỉm cười rồi nói.
"Em sao có lá gan trêu chọc anh chứ, anh về trước đi. Em muốn nhìn anh đi." Cô nói câu này song thì liên khinh bỉ mình mấy câu.
Anh mỉm cười tạm biệt cô rồi rời đi, không biết sao anh lại có dự cảm không tốt.
Anh rời đi cũng hơi xa cô cũng quay người vào nhà, chưa kiệp nhấn chuông thì bị ai đó chụp thuốc mê, mắt cô mờ dần rồi tắt liệm đi.