Các Nam Chính Hãy Chờ Nữ Phụ Tôi Thu Thập

Chương 60

Chương 56.
Các cô ăn ăn và ăn, chỉ biết ăn, ăn đến khi no đứng lên không được nữa mới dừng lại(nói quá tí). Cô dựa cả thân người về sau ghế, lúc này hình tượng gì đó đều bị có vứt ra sau đầu không còn soát lại một tíiiiiiii, các anh cũng chả khác gì cô, đồ ăn Phan Uyển Tình nấu quá ngon, thêm nữa mấy ngày qua có ăn được gì đâu, chén đĩa được gì Thanh đem dọn xuống.

Chờ cơm tiêu một lát mới đứng dậy được, đây là lần đầu tiên cô ăn mà phát mệt luôn. Tất cả đều tập trung ở phòng khách nói chuyện, hỏi cô lúc rơi xuống vách núi làm sao sống, đa số đều hỏi về chuyện này.

Cô đem tất cả mọi chuyện kể ra, tại sao lại rơi xuống vách núi, cô sống chung với Tiểu Lang kể ra, nói đến đây cô hơi dừng lại rồi tiếp tục nói, đem tất cả mọi chuyện kể ra hết kể cả chuyện cô nghi ngờ Vũ Tuyết Liên hãm hại cô, cô hơi nhìn sang Lãnh Hàn Phong, dù sao thì trước kia Lãnh Hàn Phong cùng cô ta... không phải sao, nhưng abh chã có biểu hiện nào là kinh ngạc, chỉ có vẻ tức giận đến tột độ. Đơn giản thôi, vì anh sớm đã nhận ra con người cô ta rồi, anh chỉ có thể cười giễu mình trước kia sao lại ngu ngốc như vậy, cuối cùng lại hại chết người em gái mà anh luôn nuông chiều từ bé, nhưng có lẽ Vũ Thiên Lam không trách anh, vì cô ấy đã mang đến cô gái đáng yêu mang tên Huyền Thiên Lam.

Thấy cô nhìn anh, anh hiểu lí do cô nhìn anh, anh nhìn cô mỉm cười.

Thấy anh không để ý tiếp tục nói, lôi cả chuyện lúc trước xém bị cưỡиɠ ɧϊếp kể ra, nói ra người sai khiến phía sau là cô ta, chuyện này Trương Trác Kỳ đã điều tra liền đồng ý với lời cô nói, lúc này tất cả mọi người đều là loại cảm giác phi thường phẫn nộ.

Ông Vũ Thiên Long vỗ bàn rỏ to đứng dậy nói.

"Con bé này thật quá đáng, dù sao con cũng là em của nó, chỉ vì lòng đố kị mà hãm hại con hết lần này đến lần khác, ba sẻ nói với anh hai để xem anh ấy giải thích thế nào" ông toan đứng dậy rời đi thì bị cô kéo lại.

"Ba, chuyện này hãy để con lo" cô nhìn ông đầy kiên định, lần này cô nhất định sẻ không bỏ qua cho cô ta.

Thấy cô như vậy ông đành ngồi xuống nói.

"Được rồi, nếu vậy con muốn làm gì cũng được, nếu sảy ra chuyện gì liền nói với ba, ba liền thay con giải quyết" ông thường ít nói, nhưng mỗi lần nói ra đều bá đạo.

Nghe ông nói đầu cô chảy ra ba vạch hắc tuyến, sao cô nghe giống như cô là người chuyên quậy phá, ông đứng sau giúp cô gây chuyện quá vậy, cô không phải kiểu người thích gây chuyện có được không a~.

"Vâng baba" có người giúp dù sao cũng tốt hơn là gây chuyện một mình có phải không.

Các anh nhìn cặp cha con bá đạo mà nhịn cười đến nghẹn, cho xin đi, các anh không muốn bị ba vợ tương lai ghét a~.

***

Hôm sau cô giữ lời hứa, đưa Thanh Nhi đãi một chầu, lúc ăn vô tình đổ ít nước sốt lên người, cô vào nhà vệ sinh rửa sạch.

Đang rửa mặt thì cửa mở ra, một cô gái bước vào. Vẫn là cách ăn mặt thường ngày, mái tóc được uống nếp gọn gàng xỏa ra hai bên, mặc thêm bộ đầm màu trắng tinh khiết như bạch liên hoa, đúng vậy, chính là nữ chủ bạch liên hoa Vũ Tuyết Liên, đúng là oan gia ngõ hẹp mà, không sao, dù sao cũng muốn tìm cô ta tính sổ, hôm nay gặp giải quyết 1 lần luôn cho đở phiền.

Cô ta bước vào nhìn thấy cô liêdn hoảng hốt, đương nhiên là cô ta không biết cô đã bình an quay về.

Nhìn thấy biểu hiện của cô ta cô thật sự muốn cười.

"Sao vậy? Cô gặp ma à?"

"Cô tại sao lại ở đây?" cô ta nhanh lấy lại bình tỉnh liền hỏi.

"Chính là đến để kéo cô chết theo đấy" cô cười lạnh bàn tay giơ lên ngan cổ cô ta bước đến.

Cô ta hoảng hốt lùi về sau một bước, nhìn thấy cô cười liền túc giận quát.

"Cô muốn làm gì hả?"

"Xì haha, cô nhìn cô xem, đúng là có tật giật mình mà"" cô cười nhìn cô ta đầy chế giuễ.

"Cô, cô cô đang nói gì tôi không hiểu, cô bị điên sao" cô ta hoảng hốt lắp bắp nói.

"Cô còn giả ngây cái gì, tôi đều biết hết tất cả rồi, kể cả chuyện cô mướn người làm nhục tôi, bằng chứng tôi đã có" nói song cô giơ máy ghi âm ra bật lên, bên trong đều là những gì tên kia khai "cô chờ mà ra hầu tòa đi"

Cô ta hoảng hốt tiến đến cướp máy ghi âm lại, cô nhanh chóng tránh đi làm cô ta ngã phịch xuống đất. Nỗi giận ngồi dậy, tiềng đến cô giằng co, tức giận cô tát cô ta một cái ngã phịch xuống đất.

"Mầy dám tát tao" cô ta đứng dậy túm tóc cô kéo.

Bị kéo đau lửa giận phun trào, cô cũng đưa tay túm tóc cô ta kéo, rồi đẩy ngã cô ta xuống đất nói.

""Cô điên rồi à" nói song quay đi, nhìn thấy ống nước, cô kéo lại xịt lên người cô ta ướt đẫm cả người.

"Cô tỉnh chưa hả? Nghe tôi nói đây, từ nay trước mặt tôi chớ giơ ra bộ mặt giả tạo đó, nếu không thì đừng trách tôi" nói song cô típ tục phun, cô ta né nươc ập đến, nước ập vào mũi khiến cô ta ho sặc sụa.

"Dừng lại mau khụ khụ, dừng lại"" cô ta chạy tứ tung tránh nước, cô lại càng hứng thú mà xịt nhiệt tình.

Cuối cùng để lại một câu rồi quay đi.

"Hôm nay đến đây thôi, món nợ này tôi sẻ từ từ trả hết" lúc nãy cô lấy máy ghi âm ra chính là chọc cô ta điên lên, cô thật sự muốn nhìn thử bộ mặt thật của cô ta a~.

Vũ Tuyết Liên người bị nước dính ướt đẫm, ngồi bệt trên sàn lạnh tay cô ta nắm chặt lại đâm sâu vào gia, người run lên bần bật.

"Vũ Thiên Lam, hôm nay mầy dám sỉ nhục tao, đợi đấy tao nhất định sẻ cho mầy trả giá đắt hơn những gì tao đã phải chịu".