Chương 24
Hôm nay là ngày thi cuối học kì ngày đầu tiên, thi song thì được nghĩ hè, thêm vài ngày nữa thì lượt bình chọn 20 thí sinh của "ngôi sao mới" sẻ được công khai.Cô vẫn như mọi ngày vệ sinh cá nhân sạch sẻ, thay đồng phục rồi bước xuống lầu ăn sáng cùng cả nhà.
-Ba mẹ sáng hảo. Anh hai sáng hảo.
Ông bà cùng Thiên Minh ca lên tiếng
-Con/em sáng hảo
Bà Uyển Tình mỉm cười kéo tay cô ngồi xuống nói.
-Hôm nay thi rồi, con đã chuẩn bị tốt chưa?
Cô mỉm cười nhìn bà trả lời
-Con đã hảo hảo chuẩn bị bài tốt rồi, sẻ không để mọi người thất vọng vì con nữa đâu.
Ông Vũ cũng cười hiền xoa đầu cô nói.
-Vậy là tốt, nhưng cũng đừng thức khuya mà ảnh hưởng đến sức khỏe, biết không.
Cô cười dụi dụi vào tay ông nói.
-Con biết rồi thưa ba.
Thiên Minh gắp một miếng thịt bỏ vào bác của cô nói.
-Ăn nhiều vào mới có sức thi.
Cô cười gắp miếng thịt bỏ vào miệng ăn song liền nói.
-Cám ơn ca ca, anh cũng ráng ăn đi, đừng vì giữ dáng mà nhịn ăn anh ồm hơn lúc trước rồi đó.
Thiên Minh cười cười gắp thức ăn bỏ vào miệng.
-Vâng cô nương.
Dùng song bữa sáng cả nhà tiếp tục như bao ngày, cô vẫn như vậy bước vào chiếc xe Audi bóng loáng được bác Lê đưa đến trường.
----------------
Cô bước vào lớp môi nhếch cao, bước đến bàn học của cô ngồi xuống.
Thanh Nhi thấy cô nhìn có vẻ tươi hơn mọi ngày hỏi.
-Hôm nay có gì vui hay sao mà nhìn cậu tươi quá vậy?
Cô sờ mặt mình rồi quay qua nhìn Thanh Nhi đưa tay bẹo má cô nói.
-Làm gì có, có cậu mới tươi á xuân tâm lộ ra hết rồi kìa, sao đã tiến triển đến bước nào rồi.
Thanh Nhi bị bẹo má đau kéo ma trảo của Thiên Lam ra, xoa xoa hai má hết đau rồi nói.
-Tiến triển gì chứ, chỉ là hôm trước tớ đến viện mồ côi thành phố S để làʍ t̠ìиɦ nguyện, không ngờ lại gặp anh ấy cũng đang làʍ t̠ìиɦ nguyện ở đó. Chỉ ngồi nói chuyện, nghe anh ấy kể về từng hoàng cảnh của những đứa trẻ ở viện mồ côi thôi.
Thiên đưa tay xoa đầu Thanh Nhi đến rối tung mái tóc.
-Aaaa sao ngốc quá dậy, có duyên như vậy sao không triển luôn đi.
Thanh Nhi dựt tay cô khỏi đầu mình chỉnh lại tóc nói tiếp.
-Tớ có xin số điện thoại của anh ấy rồi, được biết mỗi khi rảnh rổi anh ấy hay đến đó để làʍ t̠ìиɦ nguyện.
Thiên Lam tiếp tục dơ ma trảo nhưng lại bị Thanh Nhi nhanh tay bắt lại, Thiên Lam cười cười xoa bàn tay rồi nói.
-Thanh Nhi của chúng ta đã lớn rồi nhỉ haha.
Thanh Nhi khoác tay nheo mắt nhìn cô.
-Vẫn còn thua xa cậu, đấy mới nhắc đã đến rồi kìa.
Ở ngoài cửa Thẩm Dật Phàm quẩy quẩy tay với cô, cô quay qua nhìn Thanh Nhi cười cười rồi chạy lại.
-Anh tìm em có chuyện gì không?
Anh dơ ra một cái bùa nhỏ được treo vào sợi dây bạc, đeo vào cổ cô rồi cười nói.
-Anh đã đi xin cái bùa may mắn này giúp em đó, thi tốt nha Tiểu Lam.
Cô vuốt ve tấm bùa nhìn anh cười nói.
-Cảm ơn anh.
Anh đưa tay xoa đầu cô
-Không có gì, chuẩn bị thi rồi em vào ôn lại bài đi.
Cô quẩy tay chào anh rồi chạy vào.
-Chào anh, gặp lại sau ha.
Anh cười cười đưa tay chào cô rồi quay người bước đi.
--------------
Buổi thi diễn ra vô cùng suông sẻ mặt cô hiện đầy ý cười, Thanh Nhi cú đầu một cái rỏ đau rồi nhăn mày nói.
-Cậu thật quá đáng, có thi tốt thì cũng giấu lẹm đi chứ. Huhu khổ thân có một con bạn trời đánh.
Cô cười cười xoa cục u trên đầu rồi nói.
-Ơ hay tớ thi tốt mãng nguyện với bài thi của mình thì tớ phải cười chứ.
-Nhưng bà phải nghĩ cho tui với chứ huhu.
-Được rồi được rồi, nếu kì thi này cậu nằm trong top 50 của trường tở sẻ đãi cậu một chầu.
Mắt Thanh Nhi nhanh chóng sáng rực ngước mặt lên, bắt lấy cánh tay cô nói.
-Hứa nhé nhất ngôn cửu đỉnh.
Cô mỉm cười đưa hai tay ra sáu gáy nói
-Nhất ngôn cửu đỉnh.
Thanh Nhi xoa xoa tay nói.
-Top 10 của trường thì tớ thua chứ Top 50 tớ nắm chắc rồi, cậu chờ đó mà đãi tớ một chầu đi ha.
-Được thôi.
Hoàng Kỳ Phong từ cuối lớp đi lại chổ cô.
-Nếu cậu nằm trong Top 10 của trường tớ cho cậu một điều ước.
Cô ngay lập tức quay lại nói.
-Hứa nhé, tớ muốn đi biển chơi.
Anh đặt tay lên đầu cô bỏ lại một câu rồi quay về chổ ngồi.
-Đợi khi đó rồi nói.
Cô nói với theo.
-Đợi đó, đi biển tớ nắm chắc rồi nhá.
Hoàng Kỳ Phong môi vẻ lên một đường cong rỏ sâu
Một cô học sinh đi đến bàn cô nói.
-Thiên Lam có người tìm cậu kìa.
-Ừ cám ơn.
Cô cười nhìn cô học sinh đó rồi chạy ra cửa, quả như dự đoán Hàn Mặc Vũ đứng ngoài cửa chờ cô.
-Lam Lam em thi tốt chứ.
Cô cười nhắm mắt nhắm mủi nói
-Ừmk. Rất tốt, còn anh?
-Anh cũng rất tốt, Lam Lam nếu em thi đạt điểm cao hơn trước anh sẻ tặng em một vé đi xem buổi biểu diển piano của Angel.
-Oa thật hả, em thật sự rất thích cô ấy, đợi đi em sẻ lấy được chiếc vé đó.
-Dậy nếu anh thi tốt hơn trước thì sao?
-Em sẻ tặng anh một bài hát do em sáng tác.
Anh dơ ngót út ra cười nhìn cô
-Hứa rồi nhé ngoắc tay nào
Cô cũng dơ ngón út ra ngoắt tay anh.
-Em hứa.
---------------
3 ngày sau.
-Oa mong quá mong quá, buổi ăn do Thiên Lam mời a.
-Oa tớ cũng mong quá đi chơi biển cùng vé xem Angel biểu diễn piano a.
-Anh cũng mong quá bài hát của Thiên Lam cho anh a.
3 con người chen chút nhau đứng xem bảng điểm.
-Top 50 a...a... đây rồi tớ đứng thứ 40 lận nha, một chầu ăn tuyệt vời.
-Top 10 nè tớ đứng thứ 3 nhá Kỳ, Vũ ca ca quà của em.
Hàn Mặc Vũ móc chiếc vé ra đặt lên tay cô nói.
-Của em đây 7:00 tối ngày mai, anh sẻ đến đoán.
Cô cấm chiếc vé thật nhẹ nhàng sợ nó bị tổn thương, gật gật đầu.
-Em biết rồi.
Hoàng Kỳ Phong xoa đầu cô nói
-Chuẩn bị đi, 4 ngày nữa sẻ đi biển.
-Hề Hề tớ đã nói làm được thì sè làm được, biển ơi chờ ta nhé.
Hàn Mặc Vũ nhìn thấy tên mình trên bảng thì reo lên
-Oa bài hát của Thiên Lam mau đưa anh nào anh đứng thứ 48 hơn lúc trước 2 bậc nhá.
Cô cười cười gật đầu rút trong cặp ra một bảng nhạc phổ đưa cho anh.
-Của anh đây, nếu anh điểm không hơn trước em cũng sẻ tặng anh thôi.
-Oa cám ơn em.