" Thiên Lôi Đao Pháp - Thức thứ bảy - Đao Khí Sơn Hà"
Trên chiến trường, Sơn Tùng bay lên không, hai tay cầm lấy Thiên Lôi Đao chỉ lên bầu trời. Năng lượng vũ trụ không ngừng hội tụ lên đại đao, lần này không chỉ linh lực mà ngay cả linh hồn của ông cũng tiến vào đại đao
Chỉ thấy đại đao rung lên như là có sinh mệnh. Từ trên lưỡi đao, một cột sáng màu vàng bắn thẳng lên trời . Theo tiếng quát của ông, bầu trời mây đên kéo đến, từ trong mây đen, lôi điện không ngừng bắn ra khắp nơi sau đó hội tụ về phia Thiên Lôi Đao. Chỉ trong chốc lát, một thanh đại đao khổng lồ kéo dài mấy chục trượng tỏa ra hàng hà sa số lôi điện được hình thành. Uy thế thần khϊếp quỷ sầu, khiến cho ai nhìn cũng phải lạnh run người.
Chỉ là đối mặt với một đao này. Nova ánh mắt vẫn bình tĩnh vô cùng. Ánh mắt tràn đầy khinh thường nhìn Sơn Tùng. Đưa lên long thủ, chỉ về phía Sơn Tùng ngoắc tay tràn đầy kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
Nova làm làm như vậy thành công trọc giận Sơn Tùng. Trong suốt mấy chục năm, ông đã bao giờ bị khiêu kích trắng trợn như vậy. Chỉ thấy Sơn Tùng ánh mắt phun lửa, quát lên một tiếng kinh thiên:
" Gϊếŧ"
Hai tay dơ lên đại đao, dùng tốc độ gần như thuấn di về phía Nova, ánh mắt đỏ ngầu gầm lên:
"" Chết đi"
Ngay lập tức, đại đao hạ xuống. Một thanh đại đao dài chục trượng theo sự điều khiển của Sơn Tùng phá thủng bầu trời bổ thẳng xuống con rồng băng khổng lồ
- Oanh... Uỳnh
Một tiếng nổ tung chấn động thương khung, đại địa rung chuyển. Sóng trùng kích từ sự va chạm lan tỏa xung quanh tạo thành một trận cuồng phong khủng khϊếp cuốn phăng mọi thứ trong vòng bán kinh một cây số. Thậm chí là mấy người Sơn Tùng cùng với mấy tên Thuyền phó cũng bởi vì sự lan tỏa này mà biến sắc, vội vàng sử dụng linh lực bay ra ngoài.
Trên không, một đao này là một đòn toàn lực của Sơn Tùng với toàn bộ linh lực kết hợp với đao thuật cảnh giới Đao Khí đại viên mãn. Ông tin tưởng dù không gϊếŧ chết được Sơn Tùng thế nhưng cũng khiến hắn bị thương nặng
Thế nhưng " đời không như mơ, tình không như thơ". Hi vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều. Sau khi màn khói bụi do đao khí bạo tạc biến mất. Sơn Tùng giật mình, khuôn mặt trắng bệch khó có thể tin được nhìn thân ảnh trước mặt
Chỉ thấy Nova vẫn đứng đó, bộ dạng vẫn cao cao tại thượng. Ánh mắt trào phúng nhìn Sơn Tùng, trên người không một chút thương tích nào cả như một đao vừa rồi chỉ là một cái chích của con muỗi vậy.
Hai đầu rồng, bốn con mắt nhìn Sơn Tùng, trong giọng nói tràn đầy sự khinh thường, chế giễu:
" Đây là thực lực của ngươi ư. Quá yếu. Như vậy, để ta cho người xem sức mạnh thật sự của Độ Khí Cảnh đi"
Nói xong, không đợi Sơn Tùng phản ứng, Nova tốc biến tới cạnh ông, một quyền tùy ý đánh ra. Một quyền nhìn qua cực kì bình thường thế nhưng trên đường nó đi, không khí bí xé rách đến nỗi có thể nghe được tiếng gió rít chói tai .
Một quyền thập phần khủng bố cùng tốc độ cực nhanh, không chút lưu tình nào đấm về phía Sơn Tùng.
" Thật nhanh"
Sơn Tùng đồng tử co rụt, ông vậy mà không nhìn thấy được quỹ tích ra đòn của Nova. Trong mắt ông chỉ thấy Nova vừa nói xong là một quyền đã ở sát mặt mình rồi
Tuy rằng một quyền này rất nhanh, thế nhưng thân là người đã trải qua vô số sinh tử. Dù rằng ông giật mình vì một quyền này của Nova nên không kịp né tránh. Thế nhưng, không có nghĩa là Sơn Tùng tùy ý Nova trà đạp.
Chỉ thấy Sơn Tùng dơ Thiên Lôi Đao phía trước chặn lại một quyền của Nova, đồng thời tay còn lại dùng tốc độ nhanh nhất điểm lên Thiên Lôi Đao.
Ngay lập tức, Sơn Tùng thả Thiên Lôi Đao ra, Thiên Lôi Đao vậy mà không rơi xuồng mà ở giữa xoay tròn, đồng thời từ năng lượng vũ trụ không ngừng hội tụ lại tạo ra vô số lôi điện. Vô số lôi điện tụ tập lại liên kết với nhau, lấy Thiên Lôi Đao làm trung tâm hình thành một cái lá chắn màu vàng khổng lồ.
" Thiên Lôi Đao Pháp - Thức thứ bốn - Thiên Kiếp Hộ Thể"
Sơn Tùng quát lên một tiếng cũng là lúc lá chắn hình thành và đó cũng là thời điểm một quyền của Nova đánh lên lá chắn
Thấy Sơn Tùng chỉ trong nháy mắt có thể phản công. Nova không chút nào để ý, bộ dạng khinh thường nhìn Sơn Tùng.
Một quyền này hắn dùng 100% lực lượng bản thân mình, mặc dù không điều động linh lực thế nhưng với thể chất cường hãn của thượng cổ yêu thú: Rồng. Một đòn toàn lực của hắn dù Độ Khí Cảnh cũng không dám trực diện chống đỡ huống hồ Sơn Tùng là Dẫn Nguyên Cảnh
- Crắc ... Crắc
Quả nhiên, long quyền vừa tiếp xúc với tấm lá chắn trực tiếp xuyên thủng qua nó. Mặc dù điều này khiến tốc độ của quyền giảm xuống thế nhưng vẫn là cực nhanh, ngay khi vừa phá vỡ tấm khiêng liền đập lên Thiên Lôi Đao, đập nó về phía Sơn Tùng
Sơn Tùng chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng khổng lồ từ Thiên Lôi Đao truyền tới. Cảm tưởng như là một quả thiên thạch di chuyển với tốc độ ánh sáng đánh trúng mình vậy, một cỗ lực lượng kinh khủng, bài sơn đào hải mà ông phải nhận lấy. Một quyền này trực tiếp đánh trúng ngực ông, nơi mà Linh Tâm đang tồn tại
- Uỳnh
Sơn Tùng dù cố gắng thế nào vẫn không thể tiếp nổi một quyền của Nova. Hắn trực tiếp bị một quyền đánh bay, đâm thẳng xuống mắt đất. Một tiếng nổ lớn vang lên, khói bui mù mịt, đất đá bay tứ tung. Chỉ thấy dưới mặt đất, một cái hố lớn xuất hiện.
Ở trung tâm cái hố là Sơn Tùng, chỉ là lúc này bộ dạng của ông cực kì khổ sở. Quần áo rách nát, cánh tay cầm đao rủ xuống, trên tay, ở ngực máu tươi không ngừng chảy ra. Khuôn mặt ông trắng bệch, từ khóe miệng, máu tươi chảy không ngừng
- Phụt
Một ngụm máu từ trong miệng Sơn Tùng bắn ra ngoài. Ông một quỳ một đứng giữa cái hố lớn. Toàn thân ông rã rời như người mới ốm dậy. Ánh mắt mơ hồ nhìn lên không trung. Nơi mà Nova vẫn đứng đó. Trong mắt ông toát lên vẻ rung động cùng hoảng sợ
" Thật là khủng khϊếp. Chỉ là một quyền bình thường mà khiến ta thương nặng như vậy, đây chính là sức mạnh thật sự của Độ Khí Cảnh sao?"
Sơn Tùng lẩm bẩm. Trong lòng chấn động tới tột đỉnh cùng sợ hãi vô cùng. Lần đầu tiên trong đời, ông biết sợ là gì? sự khủng bố của Nova nói riêng và Độ Khí Cảnh nói chung khiến ông sợ run.
Sơn Tùng thấy rằng, minh chỉ bằng vào Dẫn Nguyên Cảnh cấp hai chín cùng với đao thuật cảnh giới Đao Khí đai viên mãn có thể cùng Độ Khí Cảnh đánh một trận. Lúc đó, ông cho ràng Độ Khí Cảnh cũng chỉ có thế thôi, cũng chỉ là hơn ở chỗ có được khí linh cùng với linh kĩ cường đại. Bọn họ thật sự cũng không phải là vô địch đến nỗi không thể vượt cấp khiêu chiến được. Dù sao, trong suốt mấy chục năm chiến đấu. Ông chưa từng cùng Độ Khí Cảnh đánh một trận nào vì thế chưa từng thấy được sự khủng bố của họ.
Hiện tại, Sơn Tùng biết mình sai thật rồi. Độ Khí Cảnh quả thật quá khủng bố. Sự cường đại của cảnh giới này khiến Sơn Tùng mở rộng tầm mặt. Một thứ sức mạnh đáng sợ, vượt xa phạm trù của nhân loại. Nhân loại có thể thay đổi thời tiết sao? có thể một kích hủy diệt 3/4 khu rừng sao?... Đó là điều không thể
Đấy là Nova đạt được Độ Khí Cảnh nhờ vào đan dược với máy móc thì ông mới có thể cùng hắn đánh ngang tay. Nếu để Sơn Tùng gặp một tên Độ Khí Cảnh chân chính, dựa vào sức mình đạt được cảnh giới đó thì: Sơn Tùng à! Xin lỗi chứ chú éo có tuổi đâu
Hiện giờ, Sơn Tùng cực kì hối hận về quyết định solo của mình. Mà ông cũng vì quyết định của mình mà trả giá đắt
Một quyền bình thường, không một linh lực nào bên trong nhưng trực tiếp khiến ông thương nặng không chỉ là thể xác mà cả bên trong nữa. Một quyền vừa rồi trực tiếp đánh trúng Linh Tâm ở ngực Sơn Tùng, khiến cho nó bị rạn nứt. Không chỉ gây đau đớn tốt cùng cho Sơn Tùng mà khiến cho việc vận chuyển linh lực của ông cũng trở lên khó khăn.
Không chỉ Sơn Tùng mà tất cả mọi người ở đây đều nhìn ra Sơn Tùng đang bị thương nặng. Thấy vậy, ba vị phó không chút do dự phòng tới hòng cứu Sơn Tùng ra. Thế nhưng, Nova sẽ cho phép sao
Chỉ thấy hắn hai cánh dang rộng đập mạnh. Lập tức, một cơn cuồng phong mang theo khí tức lạnh giá lan ra xung quanh. Hất tung ba tên lữ phó ra ngoài, đồng thời giam cầm bọn chúng khiến bọn họ không thể di chuyển được
Không thèm nhìn ba tên lữ phó. Nova ánh mắt hài hước nhìn về phía Sơn Tùng, âm thanh khàn khàn tràn đầy châm chọc vang lên
" Sơn Tùng. Thế nào! Hiện tại, ngươi đã biết sự khác biệt giữa ta và ngươi rồi chứ. Ha... ha, một tên Dẫn Nguyên cảnh mà dám cùng ta solo sao. Thật không biết sống chết"
"" Đệch mợ mày. Nói nhảm vkl. Có giỏi thì trở lại dạng người cùng bố mày solo một trận thử coi. Ta okhông đánh mày đến mẹ mày không nhận ra thì tao éo phải Sơn Tùng"
Thấy Nova bộ dạng đắc ý như vậy. Sơn Tùng không khỏi nổi giận măng chửi.
Nghe thế, Nova không chút nào để ý cười ha hả. Ánh mắt lạnh thấu xương tràn đầy sát khí nhìn về phía Sơn Tùng lên tiếng:
" Xin lỗi nhé. Mẹ ta chết từ lâu rồi. Mà kể cả mẹ ta còn sống, ngươi cũng không có cơ hội đó đâu. Ngày này năm sau sẽ là ngày rỗ của ngươi"
Nói xong, hai đầu rồng há lớn. Hai cái linh trận xuất hiện. Cùng lúc đó, hai họng pháo trên lưng chỉ về phía Sơn Tùng bắt đầu hấp thu năng lượng vụ trụ chuyển hóa thành năng lượng đạn
Không đến mấy giây. Bốn đạo năng lượng khủng bố từ hai cái miệng rồng khổng lồ cùng hai họng pháo bắn ra. Khác với lần trước, lần này bốn đạo năng lượng không có tí nào lạnh giá mà mang theo sức nóng cực kì khủng khϊếp, là bốn đạo hỏa diễm nóng trên mấy ngàn độ C bắn về phia Sơn Tùng.
Cả bầu trời đêm sáng rực một màu vàng đậm của lửa, sức nóng từ nó khủng khϊếp tới nỗi, cả khu rừng liền lập tức bốc hơi, sinh vật xung quanh cũng vậy. Chỉ trong chốc lát, Thủy Lâm rừng rậm gần như biến mất hoàn toàn.
Về phía người xem. Nếu như không phải bọn họ đều là Linh Sư, có thể vận dụng linh lực tránh nóng thì có lẽ cung chịu chung số phận với khu rừng rồi. Tuy vậy, cũng chỉ làm giảm bớt cái nóng mà thôi, bọn họ vẫn cảm nhận được sức nóng khủng khϊếp từ bộn đạo năng lượng kia. Khuôn mặt ai nấy trắng bệch, mồ hồi chảy ra như suối. Toàn thân run rẩy sợ hãi nhìn lên không
Nhìn bốn đạo hỏa diễm mang theo sức nóng hủy diệt tất cả không ngừng hướng tới mình. Sơn Tùng trong mắt tràn đầy tuyệt vọng.
Ông mặc dù muốn né tránh thế nhưng hiện tại bị thương nặng như vậy, di chuyển còn khó khăn huông chi là trốn tránh. Lần này cũng sẽ không may mắn như lần trước là Long sẽ ra cứu mình vì thế ông biết mình sẽ chết ở đây rồi
Nghĩ tới đây, Sơn Tùng không khỏi thở dài. Trận này ông thua chỉ vì ông chủ quan khinh địch, coi thường Độ Khí Cảnh. Nếu như biết Độ Khí Cảnh mạnh như thế này, biết Bổn Mệnh Hóa Thân mạnh như vậy thì Sơn Tùng sẽ không do dự hợp sức cùng đồng bọn tiêu diệt Nova
Thế nhưng tất cả đều đã quá muộn. Hối hận thì đã không kịp rồi. Dơ lên Thiên Lôi Đao, vuốt ve lưỡi đao bởi vì chiến đấu vô số năm mà bắt đầu hoen ố. Sơn Tùng trong mắt tràn đầy tiếc nuối lẩm bẩm:
" Xin lỗi Thiên Lôi Đao. Hôm nay ngươi phải ở đây cùng với ta rồi"
" Keng ... Keng"
Nghe Sơn Tùng nói vậy. Thiên Lôi Đao rung lên một tiếng mãnh liệt. Sau đó tự đồng thoát khỏi bàn tay ông bay thẳng lên trước mặt ông. Lập tức dị biến xảy ra. Từ trên người nó, tỏa ra hào quang mãnh liệt, vô số lôi điện xuất hiện, đan xen với nhau hình thành một lớp phòng hộ bao phủ lấy Sơn Tùng
" Đây là ..."
Nhìn xung quanh mình lớp phòng hộ. Sơn Tùng hai mắt khϊếp sợ vô cùng. Tình cảnh này, ông đã thấy một lần vào hai mươi năm trước rồi. Nghĩ tới chuyện hai mươi năm trước, Sơn Tùng nghẹn ngào kêu lên:
" Tại sao chứ! Tại sao ngươi lại làm vậy chứ. Mỗi lần quan trọng nhất đều là ngươi cứu ta. Hai mươi năm trước đã thế, giờ cũng vậy. Ta chỉ là một chủ nhân bất tài không đáng giá ngươi phải dùng cả tính mạng mình để bảo vệ"
" Keng ... Keng"
Thiên Lôi Đao rung lên một tiếng như là trả lời Sơn Tùng. Điều kì lạ là, ông lại nghe hiểu được Thiên Lôi Đao nói gì. Chỉ là nghe được nó nói, trong mắt ông không khỏi rơi lệ. Nó nói cho ông biết, kể cả bây giờ và trước đây cũng vậy. Nó không phải là bảo vệ ông mà là bảo vệ nó. Dù rằng điều đó là không thể thế nhưng nó vẫn muốn cố gắng vào một tia hy vọng nhỏ nhoi mà không phải buông xuôi tất cả
Thiên Lôi Đao nói vậy không khác gì một hồi chuông cảnh tỉnh cho Sơn Tùng. Chỉ thấy Sơn Tùng ngơ ngác đứng đó không biết nghĩ gì. Mấy giây sau, Sơn Tùng gạt lệ, ánh mắt ông tràn đầy kiên định, Trên khuôn mặt tràn đầy vẻ chiến ý bất tận làm gì còn vẻ tuyệt vọng như vừa rồi. Chỉ thấy ông cầm đại đao, khí chất trên người biến đổi hoàn toàn, ông cuồng tiếu :
" Thiên Lôi Đao. Cảm ơn ngươi đã dạy cho ta một bài học. Thân là cường giả, thân là Thiên Binh của đế quốc. Ta không thể có thể dễ dàng buông tay như vậy, dù biết hôm nay sẽ chết nhưng ta sẽ phản khác tới cùng"
" Thiên Lôi Đao Pháp - Thức thứ mười - Chung Cực: Tận Thế Diệt Vong"