Yêu Đương Không Bằng Theo Đuổi Thần Tượng

Chương 21: Chúc Lương Cơ nói: €"Anh là tốt nhất.”

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hạ Tê Xuyên thấy Chúc Lương Cơ xấu hổ như thế thì nhiệt huyết dâng trào đùa thêm vài câu. Hai người bọn họ đều không nghĩ tới, ba tiếng sau tình cảnh này sẽ chiếm No.1 hot search trên Weibo bởi một bức ảnh.

【Swan Phương Tịnh Văn: Quan hệ giữa anh ấy với Lương Cơ thật sự rất tốt nha.】

Ảnh đính kèm bên dưới chính là lúc Hạ Tê Xuyên hỏi thăm tình hình cẳng chân của Chúc Lương Cơ ở bên bể bơi.

Thông thường ở mấy kiểu party cá nhân như này tất cả mọi người đều ngầm mặc định không chụp ảnh, nếu có chụp thì cũng sẽ không truyền ra ngoài. Tấm hình này của Swan hoàn toàn là đứng dưới góc nhìn của bạn gái, thêm vào đó trong góc của bức ảnh còn có thể nhìn thấy những nghệ sĩ khác, dân mạng sôi trào repost lại tấm hình kia, về cơ bản Swan đã gắn chặt với cụm từ “bạn gái của Hạ Tê Xuyên”. Phần lớn fans trên mạng tan nát cõi lòng, nhưng bởi vì bên Hạ Tê Xuyên từ đầu đến cuối vẫn không đứng ra tỏ thái độ, một số ít vẫn giữ lại lý trí, bán tín bán nghi.

Thời điểm đọc được Weibo này Chúc Lương Cơ đã an vị tại nhà mình, ngâm mình ở bể bơi hơn nửa ngày trời, giờ cậu không muốn động đậy chút nào. Nhìn thấy phần lớn bình luận @cậu để hỏi thăm ảnh đế có phải có bạn gái thật không, Chúc Lương Cơ thoáng nhíu mày.

Lần này Swan làm hơi quá.

Loại tin tức không rõ ràng này là khó giải thích nhất, Swan từ đầu tới cuối cũng không có nói rõ mình là bạn gái Hạ Tê Xuyên, nếu như phòng làm việc của Hạ Tê Xuyên muốn làm sáng tỏ thì là chuyện bé xé ra to. Ngay lúc này Chúc Lương Cơ nhận được tin nhắn WeChat của Tiêu Dương: 【Đừng manh động, hắn có thể giải quyết】.

Đồ ngốc Tiêu Dương kia thực sự hiểu cậu rất rõ.

Chúc Lương Cơ nhịn kích động muốn lên Weibo làm rõ, gửi tin nhắn WeChat cho Hạ Tê Xuyên:【Anh ổn không?】

Qua thời gian lâu vẫn không trả lời, cậu chờ đến phát chán nên tùy tiện chọn một bộ phim, xem một hồi lại ngủ quên trên ghế sa lông, lúc tỉnh lại Chúc Lương Cơ nhìn đồng hồ, rạng sáng hai giờ, WeChat có tin mới, là tin Hạ Tê Xuyên gửi cậu lúc mười một giờ hai mươi phút.

【Không sao】.

Chúc Lương Cơ uống một ngụm nước, cậu vào nhà vệ sinh rửa mặt, trước khi lên giường cậu vào Weibo, phát hiện hot search liên quan đến Hạ Tê Xuyên với Swan đã không còn nữa. Cậu vào Weibo Hạ Tê Xuyên nhìn một chút. Chúc Lương Cơ nhớ trước khi cậu ngủ, bình luận mới dưới bài post gần nhất của Hạ Tê Xuyên đều có liên quan đến Swan, nhưng hiện tại bây giờ một cái cũng không có.

Sau khi bức ảnh kia của Swan lên hot search, dưới Weibo của Hạ Tê Xuyên có ít nhất mấy trăm ngàn bình luận nhắc tới cô. Cho dù phòng làm việc của Hạ Tê Xuyên có xóa thì cũng không thể xóa sạch sẽ hết toàn bộ được, Chúc Lương Cơ load mấy lần, nhìn thấy một bình luận mới đang được đẩy top.

【Weibo anh Hạ đã ẩn hai từ “Swan” với “Phương Tịnh Văn”, bình luận của ai có tên cô ta thì chỉ có mình người đó nhìn thấy. Trong vòng một tiếng mấy hot search liên quan đến cô nào đó lần lượt bị rút xuống. Thái độ của anh Hạ đối với cô ta là gì đã rất rõ ràng. Mọi người đừng để bị dắt mũi, quan tâm nhà mình là được rồi.】

Bình luận dưới Weibo của Hạ Tê Xuyên vẫn còn xem như là bĩnh tĩnh. Chúc Lương Cơ nhấn vào Weibo Swan, bên này không được khách khí như thế. Nhận ra mình bị lừa từ đầu tới cuối, sự phẫn nộ của fans hâm mộ mới vừa tan nát cõi lòng mấy tiếng trước lên tới đỉnh cao, bình luận bên Swan nhìn mà giật cả mình.

Trước khi Chúc Lương Cơ đi ngủ, chủ đề #Hạ Tê Xuyên ẩn Swan# xếp No.19 hot search, buổi sáng Chúc Lương Cơ ngó qua thì sắp đạt No.1 luôn rồi. Dưới áp lực bị toàn bộ dân mạng chửi mắng Swan phải xóa mấy bài post gần đây. Chúc Lương Cơ rốt cục cũng hiểu rõ hàm ý không muốn cậu tự chuốc phiền của Tiêu Dương.

Từ lúc Swan bắt đầu lợi dụng Hạ Tê Xuyên để tạo nhiệt, người kia vẫn luôn tỏ ra không quan tâm, cho tới hôm nay, Chúc Lương Cơ mới hiểu được Hạ Tê Xuyên không thèm để ý là vì hắn không có gì phải sợ.

Ở nơi mọi người không nhìn thấy, ảnh hưởng của sự việc kia vẫn còn âm ỉ.

Đại ngôn phấn mắt cùng quần áo may sẵn nhận được do nhiệt độ lúc trước của Swan lần lượt bị hủy bỏ, quảng cáo dầu gội đã đưa lên TV cũng ngừng chiếu. Khoảng thời gian này nơi duy nhất có thể nhìn thấy sự có mặt của cô chỉ có bóng lưng cô gái mặc váy đỏ trong quảng cáo nước hoa của Niklaus. Lúc đang làm việc tại Thịnh Thế thì Amy nhận được điện thoại của Swan, mấy tiếng trước cô nhờ người hủy mấy cơ hội lên bìa tạp chí của Swan, bây giờ đối phương gọi điện thoại tới làm cô hơi cảm thấy lúng túng.

“Chị Amy,” giọng Swan nghe đặc biệt hoảng loạn: “Anh Hạ đâu? Em muốn nói chuyện với anh ấy một chút.”

“Cậu ta đang bận,” Amy liếc nhìn Hạ Tê Xuyên rãnh rỗi nằm trên ghế sa lông: “Có chuyện gì cô cứ nói với tôi.”

“Phiền chị giúp em nói cho anh ấy biết ảnh chụp không phải em cố ý, em không nghĩ rằng sẽ mang đến ảnh hưởng lớn như vậy, nếu như có thể, nể mặt dì có thể—— “

“Nhưng tôi cố ý.”

Amy nhìn Hạ Tê Xuyên lấy đi điện thoại di động từ trong tay mình, nghe đối phương nói gì, Amy nhíu mày.

Quá thẳng thắn nha, có lẽ lần này tổ tông này khó chịu thật rồi.

“Anh Hạ,” Swan ở đầu kia điện thoại di động vẫn ôm một tia may mắn, nghĩ rằng với giao tình của cha mẹ hai bên, chỉ cần Hạ Tê Xuyên không phơi bày những chuyện này ra bên ngoài thì mọi chuyện vẫn còn có thể cứu vãn. Cô chuyển đề tài: “Lần trước không phải dì nói muốn về nước nhìn chúng ta sao? Lập hạ lần này, khí trời lúc dì từ Mỹ trở về vừa hay rất thích hợp đi Tây Tạng, em nhớ dì vẫn luôn muốn tới Lạp Tát phải không?”

Hạ Tê Xuyên cảm thấy hơi buồn cười: “Cô đang uy hϊếp tôi?”

“Không có,” giọng Swan có chút phát run: “Ý em không phải như vậy, chẳng qua em chỉ cảm thấy không cần làm mọi chuyện trở nên khó coi như vậy.”

“Tôi cũng không muốn mọi chuyện thành ra như vậy.” Giọng điệu Hạ Tê Xuyên đều đều. Amy lắc đầu, cô nương đầu bên kia điện thoại có lẽ sắp tức chết rồi.

“Quảng cáo nước hoa của Niklaus,” Swan bỗng nhiên nói: “Anh chặn hết tài nguyên của em nhưng lại giữ lại cái này, chỉ vì trong quảng cáo em không lộ mặt?”

“Có lẽ vậy.”

Hạ Tê Xuyên nói xong thì trả lại điện thoại cho Amy. Nữ quản lý không thể không đối mặt với tiếng la hét của Swan đang trên bờ vực sụp đổ. Hạ Tê Xuyên đã thừa nhận do mình chặn tài nguyên Swan, sự thực bị phong sát

(43)

làm cho nữ người mẫu vẫn luôn thuận buồm xuôi gió mấy năm gần đây khó có thể tiếp thu. Mới vừa giải quyết xong một cái phiền phức, nhìn yêu cầu vidieocall với tên gọi 【Sát khí nhân gian】, Hạ Tê Xuyên thở dài.

(43) phong sát: một cơ quan tổ chức hay một cá nhân nào đó dùng quyền lực của mình để phong bế nghệ sĩ, không cho nghệ sĩ xuất hiện trước công chúng, ngăn chặn tài nguyên đến với nghệ sĩ.

“Mẹ.”

“Xuyên Xuyên của chúng ta,” Giang Uyển Thục nhìn hắn từ trên xuống dưới: “Nghe Swan nói bọn con chia tay rồi?”

“Không yêu nhau thì chia tay cái gì.”

Mẹ hắn nghi ngờ nói: “Dạo trước không phải bọn con ở với nhau rất tốt sao?”

“Không có.”

Mẹ hắn im lặng chốc lát, Hạ Tê Xuyên quyết định nuốt câu nói “Nếu như không phải mẹ ép con kết thân thì con cũng không muốn để cho cô ta cọ nhiệt độ” lại vào bụng. Giang Uyển Thục nói: “Vừa nãy chú Phương gọi điện cho mẹ, chú ấy bảo con giơ cao đánh khẽ, làm việc đừng quá tuyệt tình.”

“Ồ.”

“Ồ cái gì mà ồ,” Giang Uyển Thục hỏi: “Giơ cao đánh khẽ đâu?”

Hạ Tê Xuyên hơi nhấc tay. Trước khi mẹ hắn mở miệng, đôi con ngươi hắn hơi rủ xuống: “Con không thích cô ta.”

Lúc nói lời này giọng hắn rất nhạt, con ngươi cố tình buông xuống làm cho khí thế giảm đi. Giang Uyển Thục tự động lý giải thái độ này của con trai thành làm nũng, bà nói: “Được rồi.”

Hạ Tê Xuyên thừa thắng xông lên: “Gần đây con rất bận, không muốn yêu đương. Tạm thời mẹ đừng tìm đối tượng hẹn hò cho con nữa.”

Giang Uyển Thục nhìn mặt hắn: “Được rồi.”

Hạ Tê Xuyên nở nụ cười dịu dàng: “Sau này cũng đừng tìm nữa.”

Giang Uyển Thục không thể nhịn được nữa: “Hạ Tê Xuyên con có còn là người nữa không? Dám dùng sắc đẹp dụ dỗ mẹ!”

Tháng năm, 《Đạp xe đến Lạp Tát》 chính thức thông báo, ảnh chụp vừa mới tung ra liền lập tức bị repost trong điên cuồng. Khách mời của chương trình này thực sự quá mạnh, không chỉ có hai gương mặt triển vọng là Chúc Lương Cơ với Trì Diệc Huân, Khương Hạo với Hứa Tra cũng coi như là lưu lượng đang hot, Hạ Tê Xuyên thì không cần phải nói. Người duy nhất hơi lạc quẻ chính là Khương Tử Thù nhỏ tuổi nhất, nhưng sau khi bộ phim thần tượng của cậu bắt đầu phát sóng cũng rất hút fan, sau đó khán giả cũng dần tiếp nhận cậu là một thành viên của đội.

Nhận điện thoại của Hạ Tê Xuyên, nghe rõ mục đích của đối phương, Chúc Lương Cơ cười: “Nếu là anh mời, em đương nhiên rảnh.”

Ở phía tây vườn mới xây một vườn hoa nhân tạo, lúc Chúc Lương Cơ đến Hạ Tê Xuyên đang dựa vào một chiếc xe đạp leo núi nghịch điện thoại. Đối phương gọi điện thoại hỏi cậu buổi chiều có muốn đi đạp xe không, coi như là chuẩn bị trước cho chuyến đi Lạp Tát. Vì còn đang trong giai đoạn hoàn thiện nên không cho phép người ngoài ra vào xung quanh vườn hoa. Chúc Lương Cơ vốn hơi lo lắng, không nghĩ rằng bảo vệ lại cung cung kính kính gọi một tiếng Hạ tiên sinh rồi mời bọn họ vào.

Chúc Lương Cơ sững sờ. Người gác cổng này cũng theo đuổi thần tượng à?

“Vì sao chú ấy lại mở cổng cho anh?”

“Nhận diện khuôn mặt.”

Thấy Chúc Lương Cơ tin thật, Hạ Tê Xuyên cất điện thoại di động: “Tôi là người đầu tư lớn nhất ở đây.”

Đưa mắt nhìn, biển hoa như vô tận uốn lượn đến tận chân trời, đạp xe tới trung tâm còn có thể nhìn thấy hồ nước rộng lớn bên trong biển hoa. Nơi này rộng đến mức khó tin, bọn họ đạp xe hơn một tiếng cũng không đi hết bờ hồ. Lúc dừng lại uống nước Chúc Lương Cơ liếc nhìn bản đồ bên cạnh, thấy rõ các chữ 【khu cắm trại】, 【khu trẻ em】, 【quán bar】 trên đó, cậu quay đầu lại nhìn chằm chằm Hạ Tê Xuyên.

Bị Chúc Lương Cơ nhìn bằng loại ánh mắt “Mịa nó anh đến cùng có bao nhiêu tiền”, Hạ Tê Xuyên dịu dàng hỏi: “Sao vậy?”

“Không có gì,” Chúc Lương Cơ ném chai rỗng vào thùng rác: “Chính là đột nhiên cảm thấy có thể làm bạn bè với anh thật khó mà tin nổi.”

Hạ Tê Xuyên dùng mắt ra hiệu đài quan sát mặt trời mọc trên bản đồ: “Đây là nơi cao ở đây, có muốn lên xem thử không?”

“Em có chuyện muốn nói với anh,” Chúc Lương Cơ vẫy vẫy tay với hắn, lúc Hạ Tê Xuyên tiến lại gần, cậu đạp một bước lớn tiến về phía trước: “Ai tới trước thì thắng.”

Hạ Tê Xuyên: “…”

Nhìn Chúc Lương Cơ đã đạp đi xa, Hạ Tê Xuyên giữ thăng bằng rồi đạp theo sau. Tính luôn lần ở bể bơi kia thì đây là lần thứ hai hắn bị Chúc Lương Cơ gài, Hạ Tê Xuyên hơi suy tư. Có phải hắn quá tin tưởng tên nhóc này không?

Chúc Lương Cơ cảm thấy đã lâu rồi mình không vận động liều mạng như vậy, chân cậu đều sắp mất hết cảm giác, nhưng người kia lại theo sát không nghỉ ở phía sau, mơ hồ còn có xu thế vượt qua cậu. Đài ngắm mặt trời mọc so với trong tưởng tượng còn xa hơn, vì ở trên núi nên phải đạp xe đi đường vòng.

Hoa đỗ quyên hai bên đường đỏ rực như lửa. Lúc đạp đến đỉnh, Chúc Lương Cơ trực tiếp ném xe nằm co quắp trên mặt đất không nhúc nhích. Cậu vốn nghĩ mình thắng chắc, nhưng ở đoạn cuối Hạ Tê Xuyên lại đột nhiên tăng tốc vượt qua. Thấy Chúc Lương Cơ nửa ngày không nói lời nào, Hạ Tê Xuyên cúi người đối diện với cặp mắt đào hoa nửa nhắm nửa mở kia.

“Mệt à?”

Nhớ tới hành động như mèo vờn chuột vừa nãy của Hạ Tê Xuyên, Chúc Lương Cơ không biết lấy đâu ra dũng khí, ném cỏ xanh cậu bứt được vào khuôn mặt đẹp trai của người trước mặt. Cậu thực sự không còn tí sức lực, gió vừa thổi, toàn bộ cỏ xanh mềm nhũn rơi xuống hết trên mặt Chúc Lương Cơ.

Nghe thấy tiếng cười của Hạ Tê Xuyên, Chúc Lương Cơ thổi bay cỏ trên mặt mình. Cậu hơi bực mình, nghe thấy đối phương nói: “Đây là hoa Cách Tang, tháng sáu mới là thời kỳ nó nở hoa.”

hoa Cách Tang

Chúc Lương Cơ liếc nhìn dãy núi bốn phía trơ trụi, ngoài ánh nắng chiếu khắp nơi cũng chỉ có nụ hoa thưa thớt, cậu hơi tiếc nuối không thể thấy cảnh hoa Cách Tang nở rộ. Như đoán được cậu đang nghĩ gì, Hạ Tê Xuyên ngồi xuống cạnh cậu.

“Tôi nghe dọc hai bên đường tuyến Tứ Xuyên – Tây Tạng đều có loại hoa này, là một trong những tuyến đường đẹp nhất cả nước,” Hạ Tê Xuyên nói: “Thời điểm chúng ta tiến vào Tây Tạng vừa vặn lúc hoa Cách Tang nở rộ.”

Chúc Lương Cơ không lên tiếng. Cảm giác hồi hộp mãnh liệt trước nay chưa từng có, nắng ấm rơi vào trên mặt cậu, cậu đột nhiên cảm thấy nóng vô cùng.

“Hôm nay tôi đóng máy.”

“Không phải tuần sau sao?” Chúc Lương Cơ cảm thấy hơi kinh ngạc: “Văn đạo quay phim nhanh như vậy á?”

“Cậu không tin trình độ chuyên nghiệp của ông ấy hay là không tin tôi?”

“Em đều tin.” Chúc Lương Cơ cười cười. Một lúc lâu, ngay tại lúc Hạ Tê Xuyên cho rằng cậu sẽ không nói gì nữa, hắn nghe thấy giọng nói nghiêm túc của Chúc Lương Cơ: “Anh là tốt nhất.”