Đám người trợn tròn mắt, vội rút đao cầm tay. Thủ lĩnh giơ khiên mây, thúc ngựa lao lên phía trước kiểm tra. Chỉ thấy hai kỵ binh nằm vật trên đất, đều ôm lấy vai phải, rêи ɾỉ đau đớn.
Một nửa mũi tên cắm sâu vào kẽ giáp một người, máu đỏ thấm đẫm lông tên, trên đuôi tên khắc một đóa hoa tên đỏ nhỏ xíu, rực rỡ.
Vừa nhìn thấy mũi tên đó, sắc mặt thủ lĩnh lập tức biến đổi, hét lớn: “Tụ lại, giương khiên lên!”
Gã nhớ tới bức bích họa bạc màu từng thấy trong ngôi chùa hoang vô số oan hồn bò rạp dưới đất, ở trung tâm năm điện, cao cao ngồi đó chính là Diêm La Vương.
Diêm La ấy mặt trắng như ngọc, đội mũ miện lụa, đeo túi thơm hộ nhĩ, trên túi thêu hoa tên đỏ. Hoa tên đỏ nở rộ trên đường Hoàng Tuyền, trong Phạn ngữ gọi là Manjusaka chính là dấu hiệu của Diêm Ma La Vương, không thể nghi ngờ.
Chỉ một mũi tên, đầu tên xuyên thủng vai một người, ghim thẳng vào người đứng sau, đủ thấy sức mạnh khủng khϊếp.
Nhưng thủ lĩnh vừa dứt lời, lại một tiếng xé gió nữa vang lên, bên cạnh gã bắn tung tóe một đóa máu đỏ, gã hốt hoảng quay đầu, chỉ thấy thêm một người ngã ngựa mũi tên bắn từ nơi khác tới, xuyên thủng cả áo giáp.
Đó chính là tiếng “Diêm Vương xé gió” mà người ta truyền miệng. Quỷ thần đã đến, mà họ vẫn không biết hắn đang ở đâu!
Gió cát gào thét như sóng dữ, lòng người cũng chấn động từng đợt, cuống cuồng nhìn quanh. Gió lớn lấn át cả tiếng vó ngựa của đồng đội. Giờ họ nên thúc ngựa xông lên, hay giương khiên cố thủ, đứng yên chờ đợi?
Thủ lĩnh thay đổi ý định, quát: “Rút về đồi cao!”
Gã không ngờ hôm nay lại xuất sư bất lợi. Nơi này cách doanh trại không xa, chẳng lẽ “Diêm Ma La Vương” mấy ngày nay vẫn lẩn quẩn ở cửa vào đại mạc Kỳ Vĩ? Thế nhưng chưa kịp suy nghĩ thêm, gã đã cảm thấy một luồng gió mạnh táp thẳng vào mặt.
Màn cát đột ngột tách ra một khe hở, trong mắt gã chợt hiện lên một bóng đen.
Dáng người đó mờ ảo, lờ mờ đứng trên đầu sóng cát mịn phía xa. Hình như là một người cưỡi ngựa, giương cung sơn đen, ánh mặt trời nhảy nhót trên đầu mũi tên.
Một cơn chấn động cuộn lên trong lòng thủ lĩnh chính là Diêm Ma La Vương! Nhưng niềm vui sướиɠ khi rốt cuộc nhìn thấy bóng dáng hắn nhanh chóng tan biến, bởi gió cát lại nổi lên, lần nữa che mờ tai mắt. Song, trong khoảnh khắc ấy, gã đã bất chợt nhìn thấy đôi mắt của Diêm Ma La Vương.