Kẻ Ham Vui Có Thể Trở Thành Cứu Tinh Của Giới Tu Chân Không?

Chương 9

Cô còn cố gắng cứu vãn: "Vậy chắc sẽ không mang về tông môn chứ, chỉ cần cho vài viên linh đan là được mà?"

"Dù sao mang một người đàn ông xa lạ không rõ lai lịch về tông môn cũng không an toàn."

Tiểu sư muội sẽ hiểu ý cô chứ?

Sài Linh hiểu, nhưng nàng do dự một lát: "Nhưng nếu bỏ người ta bên đường lỡ có chuyện gì thì sao?"

"Không sao đâu sư tỷ, kiếm pháp của muội không tệ, có thể tự bảo vệ mình, hơn nữa chúng ta còn có nhiều trưởng lão lợi hại như vậy, còn có sư tôn với sư huynh, ai dám làm càn ở tông môn chúng ta."

Hai mắt Diệp Lãm Thu tối sầm lại.Xác suất giấc mơ kia thành hiện thực rất cao, tất cả lại trùng khớp một cách chính xác!

Lúc này đến lượt cổ Diệp Lãm Thu bắt đầu ảo giác đau.

...

Diệp Lãm Thu hận không thể lay mạnh vai Sài Linh, ép nàng tiếp thu nguyên tắc cơ bản là không được nhặt đàn ông lạ ở ngoài đường về.

Các trưởng lão thì lợi hại thật, nhưng theo cốt truyện thì cái tên nam chính cặn bã kia cũng có thể tìm viện binh đến diệt môn mà!

Diệp Lãm Thu vừa mới mừng thầm vì Sài Linh dễ gần, giây sau đã nghĩ: [Thật ra sư muội có thể khó gần một chút cũng được.]

Rất muốn cài cho tiểu sư muội một cái app chống lừa đảo.

Sài Linh ngơ ngác: "Hả?"

Diệp Lãm Thu xua tay, thôi bỏ đi, không quan trọng.

Bây giờ vẫn nên tranh thủ lấy lòng tin của tiểu sư muội, kết giao với nàng, chuyện không được nhặt đàn ông rác rưởi ngoài đường về sau này sẽ từ từ nhồi nhét sâu hơn.

Diệp Lãm Thu còn đang suy nghĩ làm thế nào để lấy được lòng tin của tiểu sư muội, kết bạn với nàng thì bên kia Sài Linh đã thả con gà đi, nàng mỉm cười ngượng ngùng chủ động mở lời: "Sư tỷ, muội có thể tìm tỷ chơi không?"

Không đợi Diệp Lãm Thu trả lời, Sài Linh lại bắt đầu "đắp giáp", nàng trịnh trọng hứa: "Thỉnh thoảng thôi, tuyệt đối sẽ không làm phiền tỷ!"

"Nếu sư tỷ không thích thì cũng không sao, coi như muội chưa nói gì..."

Trên mặt Sài Linh vẫn tươi cười, rõ ràng không muốn bầu không khí trở nên khó xử, nhưng giọng nói của nàng vẫn không kiểm soát được mà nhỏ dần, ngay cả chiếc váy tiên màu xanh non trên người dường như cũng phai màu mất đi sức sống.

Sài Linh thật sự muốn ở bên cạnh vị sư tỷ xinh đẹp này nhiều hơn, trước đây nàng đã muốn rồi.

Tuy rằng quan hệ của nàng với các sư huynh sư tỷ khác trong tông môn cũng không tệ, nhưng dù sao đã cùng một sư phụ thì vẫn nên có sự khác biệt.

Nhưng từ trước đến nay nàng đêu không có cơ hội.

Vị đại sư huynh thì lạnh lùng đáng sợ không ai dám đến gần, nhị sư tỷ tuy không lạnh lùng nhưng căn bản không dễ tìm, vì cả ngày nhị sư tỷ đều ở trong phòng riêng.

Lần này nhị sư tỷ đã giúp nàng, còn nói với nàng nhiều như vậy, trái tim muốn thân thiết với sư tỷ của Sài Linh lại được thắp lên

"Có muốn cùng nhau xuống chợ ở dưới núi dạo một vòng không?" Thấy tiểu sư muội sắp hiểu lầm rồi, Diệp Lãm Thu không đợi nàng nói xong đã quả quyết ngắt lời, đưa tay về phía nàng.

Đùa gì vậy, vốn dĩ là muốn "công lược" sư muội, người ta đã xinh đẹp lại chủ động đến tận cửa còn có lý do gì để từ chối nữa chứ?

Có thể nói là dê vào hang cọp.

Sài Linh hiểu lời mời của Diệp Lãm Thu, nàng lập tức tràn đầy sức sống, nhìn bàn tay đưa ra trước mặt liền nắm lấy, như thể sợ Diệp Lãm Thu sẽ đổi ý.

Sài Linh gật đầu lia lịa, tươi cười rạng rỡ: "Muốn!"

...

Làm thế nào để con gái nhanh chóng thân thiết với nhau?

Cùng nhau đi vệ sinh, tám chuyện, hoặc cùng nhau nói xấu người mà cả hai ghét.

Diệp Lãm Thu cảm thấy nắm tay đi dạo phố cũng tương tự như thế.

Khi lục lọi ký ức thấy dưới núi có chợ, hình như còn rất náo nhiệt nữa, cô liền rủ Sài Linh đi dạo.