Sau Khi Biến Thành Quỷ, Tôi Bị Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Bắt Gặp

Quyển 1 - Chương 10

Còn nữ quỷ trước mắt anh đây, mạnh hơn tất cả những con anh từng gặp nhưng nhìn dáng vẻ như không biết gì của Chúc Ảnh Dã, anh cũng không rõ là cô đang giả vờ, hay thật sự chẳng biết gì.

Chúc Ảnh Dã kiên quyết nói: “Nhưng tôi thật sự chưa từng hại ai cả!” Cô nhìn Kỳ Âm Trần, thấy sắc mặt anh lúc thì trầm ngâm, lúc lại lạnh lẽo, không đoán nổi anh đang nghĩ gì. Cô vẫn còn muốn tìm Lục Tư Hằng để hỏi rõ vì sao lại hại cô. Chỉ là nếu tự đi hỏi thì rất khó, không biết Kỳ Âm Trần có chịu giúp cô hay không.

Cô bắt đầu tính toán: nếu anh không giúp thì cô sẽ chạy luôn, dù sao anh cũng chẳng trói nổi cô mà!

Chấp nhận đề nghị của Chúc Ảnh Dã, Kỳ Âm Trần lập tức lên đường đi tìm Lục Tư Hằng, còn cái giá mà cô phải trả chính là sau khi biết được sự thật, phải ngoan ngoãn lên đường.

Dù tạm thời đạt được thỏa thuận nhưng cả hai đều có tính toán riêng. Chúc Ảnh Dã nghĩ rằng cho dù có biết được sự thật thì cô cũng phải xử lý kẻ đã hại mình trước rồi tính tiếp. Còn Kỳ Âm Trần rõ ràng cũng không tin con nữ quỷ này sẽ nghe lời như vậy, nên quyết định phải khống chế cô trước đã.

Để tiện hành động, Chúc Ảnh Dã bị nhét vào trong một chiếc mặt đồng hồ. Sau khi Kỳ Âm Trần cam đoan chắc chắn rằng bên trong chưa từng giam giữ bất kỳ con quỷ nào khác, cô mới chịu miễn cưỡng chui vào. Từ sau khi chạm trán Thẩm Vi đã bị đột biến, cô thật sự sợ các loại quỷ khác rồi.

Kỳ Âm Trần lái xe trên phố hai vòng, cuối cùng cũng tìm được Lục Tư Hằng trong một quán nướng đông đúc.

Vừa nhìn thấy anh, Lục Tư Hằng lập tức ôm lấy chân anh khóc than: “Anh dọa chết tôi rồi đó đại sư! May mà có anh! Con nữ quỷ đó chết rồi chứ? Sợ chết mất luôn!”

Kỳ Âm Trần cắt ngang lời càm ràm của Lục Tư Hằng, kéo hắn ra con phố vắng sau quán, sau đó rút điện thoại mở giao diện thanh toán: “Tổng cộng phí là 18888 tệ, trừ đi chi phí phá hỏng cửa lớn và đèn chiếu sáng, cậu chỉ cần trả 8888 tệ thôi, bên tôi cũng có hỗ trợ quét mã điện thoại.”

Chúc Ảnh Dã im lặng trong mặt đồng hồ: “Nói chuyện chính đi chứ!”

“Đừng nói vậy, nếu không nhờ anh phá cửa xông vào thì tôi đã toi mạng rồi, những tổn thất đó đương nhiên phải là do tôi chịu á!” Lục Tư Hằng không nói hai lời, chuyển ngay cho Kỳ Âm Trần 18888 tệ.

Kỳ Âm Trần vui vẻ nhận tiền nhưng vừa nghe Chúc Ảnh Dã lầm bầm như đang niệm kinh ép anh phải nghe lời khiến anh không nhịn được búng nhẹ lên mặt đồng hồ một cái. Nghe bên trong vang lên tiếng hét thất thanh, anh càng thêm hài lòng: “Giờ thì cậu hãy nói xem tại sao lại bị nữ quỷ bám theo? Cậu đã làm gì có lỗi với ai à?”

“Không có! Tôi thật sự chưa hại ai cả, con nữ quỷ đó chắc là bạn gái tôi đấy! Chúng tôi đi du lịch rồi gặp tai nạn giao thông, tất cả là tại tôi, là tôi đề nghị đi chơi…” Lục Tư Hằng ngồi thụp xuống đất, ôm đầu đầy vẻ hối hận.

Kỳ Âm Trần không để tâm tới dáng vẻ đau khổ như mất cha của hắn, trầm ngâm giây lát rồi đổi cách nói: “Cô ấy đã biết được sự thật về vụ tai nạn cách đây nửa năm nhưng oán khí không tiêu tan được. Cô ấy nói nếu cậu chịu ra đầu thú nhận tội thì sau này sẽ không tìm cậu nữa.”