Lỡ Chọn Sai Ngành, Giờ Cày Như Trâu

Chương 1

Ngày 17 tháng 8.

Khu E, khu ổ chuột Nima.

Bên trong một nhà máy rác bỏ hoang, không khí ẩm thấp tối tăm, mùi hôi thối thoang thoảng khắp nơi. Những con gián bò lổm ngổm trong đống phế thải phát ra tiếng xào xạc.

Hai gã đàn ông, một béo một gầy đã đứng đợi sẵn ở đó từ lâu, vẻ mặt bồn chồn không kiên nhẫn.

"Đại ca, Star sao vẫn chưa tới? Hay hắn ta lật lọng luôn rồi?" Gã gầy sốt ruột lên tiếng.

Gã béo còn lại có cánh tay phủ kín hình xăm, mím môi không nói, nhìn thì có vẻ bình tĩnh hơn nhưng chân cứ đá liên tục vào đống rác đã tố cáo sự bực bội của hắn.

Star là đối tác quen thuộc của họ trên web đen, đã nhận đơn đổi con dấu của đồn cảnh sát lấy ba liều thuốc ức chế.

Hai anh em đã đứng đây hơn tiếng rưỡi mà vẫn chưa thấy bóng người đâu.

Gã xăm trổ mất kiên nhẫn, định đăng nhập web đen bóc phốt Star thất tín cho hết đường làm ăn.

Cánh cửa nhà máy rác bỗng từ từ mở ra. Bọn họ cùng quay đầu lại, người mà họ đợi rốt cuộc cũng xuất hiện.

Cô đeo khẩu trang đen, đội mũ rộng vành che kín cả đầu, chỉ để lộ đôi mắt sáng ranh mãnh như mèo rừng.

“Cuối cùng cũng đến rồi.” Gã xăm trổ khịt mũi lạnh lùng: "Sao muộn thế?"

"Có giỏi thì tự vào đồn cảnh sát lấy một cái đi? Ông tưởng cái này dễ lấy như mua rau ngoài chợ à?”

Vì đeo khẩu trang nên giọng của Star nghe hơi khàn và thô.

Cô móc trong túi ra một con dấu màu tím bạc, ném cho gã xăm trổ rồi chìa tay ra: "Đồ của tôi đâu?"

Ngón tay gã xăm trổ sờ lên bề mặt kim loại lạnh buốt của con dấu có hình ngôi sao năm cánh, liếc nhìn Star trước mặt.

Dù mặc áo khoác rộng thùng thình che kín người nhưng đôi chân nhỏ gầy và cái giọng sắc nhọn kia cùng chiều cao vỏn vẹn một mét sáu...

Nhìn kiểu gì cũng giống một đứa con nít mới lớn.

Star nhắc lại, giọng đầy bực bội: "Đưa đồ cho ông rồi, của tôi đâu?"

Gã gầy lập tức rút từ ngực áo ra ba liều thuốc ức chế, vừa định đưa thì bị gã xăm trổ chặn lại.

"Ý ông là gì?"

Star lập tức cảnh giác. Đây không phải lần đầu cô giao dịch trên web đen, cái thể loại này cô gặp không ít.

Quả nhiên, gã xăm trổ bỏ ba ống thuốc vào túi mình: “Trẻ con đừng có chơi trò người lớn, biến đi chỗ khác chơi đi."

Chưa nói dứt câu, gã gầy đã trơ mắt nhìn một cục nước đá từ đâu bay tới đập thẳng vào đầu đại ca mình rồi vỡ tan thành từng mảnh.