Sau Khi Giả Gái, Tôi Bị Bạn Cùng Phòng Theo Dõi

Chương 2

Chị ấy biết Từ Ngôn đang thiếu tiền.

Quả nhiên, sau một hồi do dự, Từ Ngôn vẫn đồng ý.

Dù sao thì ảnh cũng không lộ mặt nên sẽ không có ai biết đó là cậu.

Thượng Giai tiện thể đăng ký luôn một tài khoản cho Từ Ngôn, mỗi lần có sản phẩm mới, chị ấy lại tag cậu vào ảnh mẫu.

Không ngờ bài đăng đầu tiên đã vượt mốc triệu like, kéo theo tài khoản mới tinh của cậu tăng hơn hai nghìn người theo dõi.

Thượng Giai là người nhanh nhạy, chị ấy ngay lập tức gửi cho cậu vài ảnh hậu trường để cậu tự đăng lên tài khoản của mình, và chỉ trong thời gian ngắn, lượng fan của Từ Ngôn đã vượt mặt cả chị ấy.

Từ Ngôn mở ví điện tử trong ứng dụng, tiền chia từ nền tảng và các khoản donate hối thúc đăng bài mới trong mấy ngày qua cũng đã hơn 300 tệ.

Cộng với thù lao Thượng Giai trả, tiền sinh hoạt tháng này của cậu cũng coi như đủ, công việc này nhẹ nhàng hơn rất nhiều so với các công việc khác.

Cậu cẩn thận nhấn nút rút tiền, nhưng hệ thống thông báo phải đạt ít nhất 1000 tệ mới rút được.

Cậu mím môi thở dài – xem ra phải tiếp tục tiết kiệm thêm một thời gian nữa.

Nhưng ảnh hậu trường đã không còn nữa, nếu cậu muốn đăng ảnh mới chỉ còn cách đó.

Đúng lúc đó, học kỳ mới năm ba bắt đầu, Thượng Giai gửi thẳng gói hàng đến trường cho cậu.

Khoa đạo diễn tổ chức sắp xếp lại phòng ký túc, một vài sinh viên bị chuyển ngẫu nhiên sang ở chung với các khoa khác.

Từ Ngôn và lớp trưởng Triệu Thanh Tịch cùng lớp bị phân vào phòng bốn người của khoa máy tính.

Ngày đầu tiên khai giảng, khi Từ Ngôn đến phòng 318, trong phòng ký túc vẫn chưa có ai.

Trong bốn giường trong phòng còn có hai giường chưa có đồ gì, cậu vào tìm được chỗ của mình và bắt đầu sắp xếp hành lý một cách nhanh nhẹn.

Cậu chưa ngồi được bao lâu, từ hành lang đã vang lên tiếng gọi: "Ngôn Ngôn?"

Thẩm Nam Lê chạy đến cửa phòng 318, tay nắm tay nắm cửa của cậu ấy khựng lại, cậu ấy hé khe cửa len lén nhìn vào.

Từ phía trong rèm của chiếc giường ở trong cùng lộ ra một cái đầu lù xù, má Từ Ngôn lúc này đỏ rực, cậu nói: "Trong phòng chỉ có mình tớ, cậu cứ vào đi."

Thẩm Nam Lê lúc này mới đường hoàng bước vào phòng: "Phòng cậu sạch sẽ ghê, không ngờ cậu với lớp trưởng lại được phân cùng phòng, thầy cô sao không để tụi mình ở chung nhỉ, để tiện đi học cùng luôn."

Thẩm Nam Lê và Từ Ngôn đều đi từ trấn Vụ lên Bắc Thị, dù hai người cùng trường cấp ba nhưng khác lớp nên cũng chỉ biết mặt nhau.