Xuyên Thành Vai Ác Trong Mắt Nữ Chính

Chương 2

Ba người đó không ai khác ngoài: bạn thân nhựa, bạn trai cặn bã, và cô em gái độc ác. Đọc tới đây, Nguyễn Tâm suýt chút nữa buột miệng chửi thề, em gái của nữ chính cũng tên là Nguyễn Tâm!!!

Cốt truyện sau đó cô đoán gần trúng phóc, nhưng vì trùng tên nên vẫn ráng đọc tiếp.

Cô bạn thân dừng lại, ngẩng cao đầu, từ trên cao nhìn xuống Diệp Mộ Nhan đang nằm trong vũng máu.

Không biết vì ghê tởm hay vì không nỡ, cô ta liếc nhìn vết máu vương trên xe, nơi sắc đỏ và đen như muốn hòa vào nhau.

Đúng lúc hai người còn đang ghê tởm, “em gái” Nguyễn Tâm ánh mắt lộ rõ sự khoái trá.

Ngay sau đó, cô ta khoác tay bạn trai nữ chính, mỉm cười dịu dàng mà giả tạo: “Chị ơi, chị sẽ chúc phúc cho bọn em chứ?”

“Chúc cái con khỉ!”

Nguyễn Tâm ngoài đời đọc đến đây bực quá buột miệng chửi thay nữ chính.

Trong khi đó, Diệp Mộ Nhan đau đến tê dại trong lòng cô không hiểu nổi. Mình đã cưng chiều con bé em kế này đến thế, vậy mà...

“Chị, chắc chị sắp chết rồi nhỉ?”

Người em vẫn thản nhiên tiếp tục: “Bao năm qua em đã mệt lắm rồi đấy. Em không hiểu vì sao một đứa vô tích sự như chị lại sống sung sướиɠ hơn em? Rõ ràng từ bé đến lớn em giỏi hơn chị mọi mặt, nhưng chưa bao giờ em khoe khoang cả. Thế mà chị...”

Giọng cô ta chuyển sang sắc lạnh:

“Chị lúc nào cũng khoái khoe trước mặt em! Bị cả trường nghi là ăn trộm năm xưa chắc khó chịu lắm nhỉ? Chị có biết tại sao anh ấy chọn em không? Vì chị tính tình khó ưa y như mẹ chị đấy! Chị tưởng ai cũng muốn tiếp xúc với chị à? Trợ lý của chị, bạn bè của chị đều ghét cay ghét đắng chị!”

Nữ phụ Nguyễn Tâm trong truyện tràn đầy hận ý, trừng trừng nhìn Diệp Mộ Nhan, nói: “Cho nên chị đáng đời! Chị hiểu chưa? ĐÁNG – ĐỜI!”

Nguyễn Tâm đang đọc mà tức đến nghẹn họng, cuối cùng cũng thấy rõ ác ý của tác giả rồi...

Dù nữ phụ mang trùng tên với cô, nhưng kiểu nhân vật vừa yếu vừa thối nát này, cô chỉ muốn đạp một phát bay luôn khỏi truyện.

Tóm lại, chương hai chỉ toàn chi tiết để giải thích cho nữ chính "và độc giả" biết rằng tất cả bi kịch suốt những năm qua đều là do ba kẻ phản diện này dựng lên.

Ví dụ như: cô bạn thân tráo vòng tay của nữ chính, đóng giả sống cuộc đời thiên kim tiểu thư, hưởng vinh hoa phú quý. Gã bạn trai thì ngoài mặt tử tế, nhưng thực ra đã sớm cặp kè với “em gái ruột”.

Mấy chương sau, Nguyễn Tâm gần như đoán được bảy tám phần nội dung rồi.

Nữ chính sau khi trọng sinh thì hoàn toàn “hắc hóa”.

Gặp ai chọc đến là xử gọn không chớp mắt, càng về sau lại càng vô cảm, lãnh khốc, nhìn thiên hạ như rác, ngoài tiền và nam chính ra thì chẳng để ai vào mắt.

Thế nên bình luận chia làm hai phe: một phe nói nữ chính vô tình vô nghĩa, mong cô ta nhân từ hơn chút, còn phe kia thì vỗ tay khen: “Ngầu! Làm việc dứt khoát, không vòng vo!”

Riêng với Diệp Mộ Nhan, Nguyễn Tâm thật sự không có cảm tình. Cô đọc kiểu tua nhanh, chỉ chăm chăm xem mấy cảnh có “em gái ác độc” Nguyễn Tâm.

Nhưng mà phải nói thật, Nguyễn Tâm trong truyện đúng là “giỏi nhây”.

Đọc đến đoạn cuối, Nguyễn Tâm thật sự không còn tức nổi nữa, thậm chí còn thấy tội nghiệp thay.