Sau Khi Yêu Đương Với Tà Thần

Chương 3

Rhea vốn nghĩ Hellola sẽ cần rất lâu để khôi phục ma lực, nào ngờ ma lực của cô mạnh mẽ vượt xa tưởng tượng.

Nghe mình có tiềm năng, Hellola đương nhiên mừng rơn. Nhưng khi cô còn đang lâng lâng vì phép thuật, Rhea bỗng ngập ngừng, vẻ mặt đầy áy náy: “Thật ra, Hellola, ta có chuyện cần nói với cháu… Ngoài một ngôi nhà đang gánh khoản vay khổng lồ, cha mẹ cháu chẳng để lại chút tài sản nào.”

Và Hellola, với tư cách người thân trực hệ duy nhất, nghiễm nhiên thừa kế ngôi nhà phù thủy cùng… đống nợ ngập đầu.

Rhea lí nhí: “Chắc… đội thi hành pháp luật sắp đến rồi.”

Hellola: “?!!!”

Cô cầm tờ hóa đơn Rhea đưa, nhìn con số nợ khủng khϊếp trên đó mà hít một hơi lạnh. Vừa xuyên không chưa được bao lâu, cô đã phải gánh một món nợ khổng lồ, lại chuẩn bị quay về kiếp “cày cuốc” trả nợ sao?

Đây không phải lừa đảo kiểu Ponzi chứ?

Nhìn tờ hóa đơn, Hellola bỗng hiểu tại sao Rhea lại lặn lội từ thế giới phép thuật đến Trái Đất để tìm cô.

Mọi chuyện sau đó cứ như một giấc mơ. Đội thi hành pháp luật của thế giới phép thuật gõ cửa, Hellola làm xét nghiệm huyết thống phép thuật, ký hợp đồng thừa kế ngôi nhà, chính thức định cư ở thế giới mới.

Vậy là, từ một nữ sinh trung học bình thường, Hellola bỗng trở thành một nữ phù thủy bóng tối… gánh nợ ngập đầu. Nếu không có xét nghiệm huyết thống và hợp đồng rõ ràng, cô đã nghi mình bị lừa đảo thật sự.

Cuộc sống của Hellola thay đổi chóng mặt, nhưng có một thứ không đổi: cô vẫn nghèo như xưa.

Tin tốt là cô từ một người vô sản bỗng chốc sở hữu bất động sản, lại còn ở thủ đô đất chật người đông. Tuy gánh nợ, nhưng ít ra cô không phải lo khoản tiền cọc nhà!

Tin xấu là, dù đã xuyên không đến thế giới phép thuật, Hellola vẫn không thoát được số kiếp làm công. Ở đâu thì cũng phải “cày”, nhưng nếu chỉ làm công thì đã đành, đằng này cô còn phải… đi học tiếp.

Hóa ra, ở thế giới phép thuật, mọi thứ đều cần giấy phép, kể cả làm phù thủy. Không có chứng chỉ phù thủy, mở tiệm cũng thành “tiệm đen”, vi phạm pháp luật.

Muốn trở thành phù thủy hợp pháp, Hellola phải đến trường, học hành đàng hoàng, thi cử đậu bằng.

Hellola: “…Tôi phát mệt luôn.”

Nghe giải thích từ đội thi hành pháp luật và Rhea, Hellola dù ngơ ngác nhưng cũng hiểu phần nào. Hiện tại, cô chẳng có kỹ năng nào của một phù thủy thực thụ: không biết bói toán, không rành nguyền rủa, nấu thuốc phép thuật càng đừng mơ, huống chi là mở tiệm kinh doanh.