Chương 22: Twenty-second child
“Giỡn… Giỡn cái gì vậy hả!”Cả đầu hắn nổ tung, tư duy ầm ầm vỡ thành mảnh nhỏ. Cơ thể càng phản ứng trực tiếp hơn não bộ, một bàn tay bị người phía trên cầm lấy kéo lên đầu áp chế, tay còn lại bức thiết dùng sức chống trên ngực đối phương, muốn đẩy thứ khủng khϊếp kia ra.
—— Đúng vậy, thật khủng khϊếp, hắn vô cùng tức giận, đồng thời lại sợ đến độ da đầu cũng run lên, hắn chỉ có thể ngoài mạnh trong yếu la quát, muốn dùng ngôn ngữ che giấu sự khϊếp sợ của mình.
“Cút ngay!”
“Phụ thân!”
Bất luận cố sức thế nào, thanh niên phủ phía trên vẫn không chút sứt mẻ. Cả người Sloth quỳ phía trên, dùng thân thể hình thành lao tù gông xiềng hắn lại. Tay trái Sloth đặt nhẹ trên ngực trái, úp lên bàn tay phụ thân muốn đẩy mình ra, mười ngón đan nhau, đè chặt tay phụ thân ép vào ngực mình, phảng phất như muốn phụ thân cảm nhận thêm một chút nhịp thở của y, nhịp tim của y —— đó là hình thức sinh mệnh do phụ thân ban tặng. Sloth nhẹ mỉm cười, con ngươi đỏ sậm xoay chuyển một ánh sáng không thể nói bằng lời.
“Đây là lựa chọn của ngươi! Ngươi không muốn ôm nữ giới, vậy chỉ có thể để chúng ta giải quyết cho ngươi!”
“Mẹ nó!” Hắn giãy giụa không có kết quả, sau khi nghe lời nói vô cùng “dân chủ” của Sloth, hắn lại thở hổn hển. “Vậy thì, mẹ nó, đi tìm money boy cho bố mày! Bố mày chỉ làm phía trên! Bố mày còn lâu mới cùng chúng mày —— á….”
Hắn tắt tiếng một cách kỳ dị như gà bị bóp cổ, gương mặt trắng nõn sung huyết đỏ bừng. Tay Sloth ấn tay hắn dùng sức đến độ phảng phất như sắp sửa nuốt tay hắn vào ***g ngực, cho đến khi kề sát trái tim đập chậm rãi kia. Làm hắn cảm thấy đau đớn, đồng thời nhiều hơn nữa chính là cảm giác hoang mang và kinh sợ vô hạn. Làm sao cũng không thể quên được, bộ xương do máu thịt đắp thành ở lần đầu tiên nhìn thấy “đứa con”, trái tim đỏ tươi kia hết lần này đến lần khác phập phồng trong cơn ác mộng của hắn.
“Không được đâu, phụ thân!” Thanh niên hoa lệ chậm rãi tựa đầu chôn trong hõm vai hắn, như Vampire chuẩn bị thưởng thức máu tươi, hoa tai chữ thập ngược màu bạc lạnh lẽo chạm vào má hắn.
“Ngươi là của chúng ta phụ thân!” ()
“Ngươi, ngươi còn biết ta là bố… Á, phụ thân ngươi, ngươi làm như vậy là lσạи ɭυâи! Đại nghịch bất đạo!”
“Ngươi là của chúng ta phụ thân!”
“Bố đây không nói chuyện này với ngươi ——”
“Ngươi là của chúng ta phụ thân!” Sloth vẫn không nhanh không chậm lặp lại, cảm thụ được người dưới thân run nhẹ miễn cưỡng giả điềm tĩnh, đôi mắt màu đỏ thong thả chớp chớp, lại tuyên bố. “Ngươi là của chúng ta, phụ thân!”
Cùng một câu, ngắt câu bất đồng, mang đến ý nghĩa hoàn toàn khác biệt (). Cả người hắn đều ngây ra, trợn mắt há miệng trừng trần nhà, hắn thậm chí không có can đảm hồi tưởng lại một lần nữa, đừng nói chi suy xét.
“Phụ thân!” Trong âm thanh trầm thấp từ tốn của Sloth toàn là niềm vui. “Chúng ta bắt đầu đi!”
Trên người chợt lạnh, áo choàng đen trên người cứ dễ dàng bị cởi bỏ như vậy, vắt ở khuỷu tay, vải đen gấp thành nếp nhăn ngổn ngang ái muội. Đứa con thứ nhất của hắn bắt đầu dùng môi mô tả cổ hắn, dọc theo xương quai xanh nhô lên cho đến chỗ lõm chính giữa xương quai xanh, sau đó hướng lên. Hắn ngửa đầu, cảm thấy rõ cảm giác cứng nhọn và ấm áp đến từ Sloth ở phía trên hầu kết của mình, con hắn ngậm cắn hầu kết hắn, như thú săn ngậm lấy con mồi, hơi dùng sức một chút, phảng phất như ngay sau đó sẽ cắn thủng.
Hắn bắt đầu run rẩy. Hắn rất sợ hãi, nhiều hơn nữa chính là hưng phấn bất lực. Hắn cảm thấy đầu lưỡi mềm mại của Sloth thường xuyên kɧıêυ ҡɧí©ɧ hầu kết nổi lên, sau đó chết tiệt là hắn lại bắt đầu hưng phấn, sự rã rời rót vào cuối xương cột sống làm cả người hắn nhũn ra —— má nó, Sloth làm sao biết đó là điểm mẫn cảm của hắn.
“Dừng lại, dừng lại, dừng lại!”
Chỗ hiểm bị cắn giữ, tiếng nói có vẻ đứt quãng, nhưng cảm giác sợ hãi sống chết liền kề kia càng khiến hắn hưng phấn không kiềm được. Hắn vô lực ngửa đầu, gáy chìm sâu vào giường mềm mại, tóc đen phân tán trên nệm, đó là độ cong tựa như hiến tế. Cảm giác được âu yếm rất thoải mái, vui sướиɠ phảng phất như muốn hòa tan các giác quan, hắn muốn khuất phục cảm giác này, giống như quá khứ hắn đã từng vô số lần yếu đuối khuất phục, nhưng sâu trong nội tâm lại có một ý thức mạnh mẽ đang không ngừng kêu to đây là không đúng, hai bên giằng co kịch liệt làm thân thể và linh hồn đều cảm thấy bi thảm mà chua xót.
Tựa như không biết chán chường và cũng sẽ không mệt mỏi, con hắn liên tục không ngừng hôn thân thể hắn. Nửa người dưới đã hoàn toàn cương bị đối phương nhẹ nhàng bao bọc, Sloth bắt đầu thuần thục lên lên xuống xuống, y luôn có thể nhanh chóng tìm được chỗ làm hắn thoải mái, hắn thậm chí có ảo giác đối phương còn hiểu rõ thân thể này hơn cả chính mình. Nhưng dù là lúc sắp bị kɧoáı ©ảʍ nhấn chìm, trong suy nghĩ hỗn loạn của hắn chung quy vẫn cảm thấy thiếu thiếu gì đó, thân thể nôn nóng khó nhịn, mông vô thức ngọ ngoạy.
“Ư… Ah..”
Có thứ gì chạm nhẹ vào giữa đùi, hắn sợ hãi mở to mắt nhìn xuống phía dưới. Không biết từ lúc nào, Sloth đã hơi nhấc người lên, thông thạo tách khe mông khép kín kia ra, ngón tay khớp xương rõ ràng chậm rãi lòng vòng quanh chỗ bí ẩn thắt chặt đó. Sloth dường như chú ý tới ánh mắt kinh hãi của đối phương, đôi mắt đỏ sậm khép hờ lười nhác quét lên người hắn. Sloth mỉm cười, sau đó dưới ánh mắt không dám tin của phụ thân mình, đẩy đầu ngón tay tiến vào.
“Ngươi —— ah…”
Trong đầu trống rỗng, dù đầu óc đang kháng nghị, nhưng thân thể lại háo hức vì cảm giác quen thuộc này, hắn lần đầu tiên tức giận vì thân thể vô liêm sỉ này của mình. Ngón tay kia quen đường cào vét bên trong, chỗ đó đã trở nên rất ẩm ướt, ướŧ áŧ phát ra tiếng hút nuốt ngón tay Sloth. Dự cảm sắp bị xâm phạm làm tim hắn đập nhanh, luân lý đạo đức khắc sâu trong lòng và cảm giác nặng nề bất lực không thể phản kháng đứa con chen lẫn vào nhau, kéo qua kéo lại trong trái tim chao đảo.
Nơi bị xâm lược đã vui mừng tiếp nhận ba ngón tay dò xét lặp đi lặp lại, cũng sinh ra quyến luyến sâu nặng với nó. Hắn cảm thấy vô cùng hoang mang đối với phản ứng xa lạ triền miên của thân thể mình. Không đúng, không đúng, không đúng! Đây rõ ràng là hành vi trái với cấu tạo sinh lý và luân lý, tại sao lại khiến hắn có được kɧoáı ©ảʍ khổng lồ như thế.
“Hahh… Cút, cút ra… Ta, ta… Uhm… Là phụ… Ah….”
Ba ngón tay tung hoành ngang dọc trong thân thể hắn dừng một chút, sau đó đột nhiên rời khỏi. Ngón tay rút mạnh khỏi lối mòn chật hẹp, không thể tránh việc tạo thành kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt cho vách thịt, thân thể hắn không kiềm được quét qua một cơn run rẩy. Hắn cố gắng ngẩng đầu lên nhìn thanh niên trên người – cũng chính là con hắn. Khóe mắt hắn còn nhiễm màu hồng nhạt nhạt, mang chút ấm ức, hiện ra vẻ đáng yêu lạ thường.
Sloth nghiêm túc đối diện ánh mắt đối phương, sau đó chậm rãi cười lên, nụ cười kia hân hoan đơn thuần như một đứa trẻ, đang làm nũng với người cha người mẹ mà mình thích nhất.
“Đúng vậy, ngươi là phụ thân của ta!”
Đúng, đó là Cha y.
Đầu ngón tay Sloth trượt xuống nơi chật hẹp lại nóng hổi từng thăm dò vô số lần kia, mình sẽ thông qua nơi này tiến vào thân thể hắn.
Đó là Cha y.
Trong nháy mắt tiến vào thân thể đối phương, toàn thân liền tuôn ra một cảm giác hân hoan kỳ lạ, đó là cảm giác phấn khởi xa lạ chưa từng cảm nhận qua, nó tồn tại độc nhất vô nhị, nó là bản năng, là từ trong cốt tủy, từ trong mạch máu sinh ra, thật sự không phải phạm trù mà lý trí có thể kiềm chế và trói buộc.
Đó là Cha y.
Huyệt khẩu sớm đã quen được mấy ngón tay khai phá, bị vật cứng thô to chậm rãi căng ra, Sloth từ tốn thẳng tiến giống như muốn nhấm nháp mùi vị sung sướиɠ máu sữa dung hòa này. Vách thịt thu nạp kẻ xâm nhập, dùng chính mình vây bọc, bao quấn chặt chẽ. Hắn ban đầu mở to hai mắt, lúc sau lại hoàn toàn nhắm lại. Hắn cảm thấy vừa kinh vừa sợ, phản ứng *** đãng không quen thuộc của thân thể này, ngay cả chính hắn cũng không thể khống chế. Dù ý chí kháng cự đến cỡ nào thì thân thể vẫn vô cùng thành thật khuất phục trước du͙© vọиɠ. Vật xâm lấn còn thô to hơn vài phần so với mấy ngón tay kia, mang đến cảm giác tê dại quen thuộc, lại có vẻ càng thoải mái hơn trạng thái trong ký ức mơ hồ.
Rõ ràng đã chống cự và không muốn đến như vậy, nhưng tại sao lại đi ngược chủ ý sa vào trong du͙© vọиɠ? Nếu không thể hiểu được, cũng chỉ có thể làm bản thân không thấy, không nghe, cũng không nghĩ.
Nhưng lời thì thầm của đối phương lại quanh quẩn bên vành tai từ đầu đến cuối, tiếng gọi tựa nguyền rủa kia như đang ác ý chế giễu sự yếu đuối vô lực của hắn.
“Ngươi là của ta, phụ thân!”
() Nếu chuyển sang tiếng Anh sẽ thế này:+ You are our father!
+ You are our, father!
Hai câu này có ý nghĩa khác nhau, mọi người tự hiểu nhé! (Tiếng Việt sao không phong phú luôn ở chỗ này cho dễ dịch =“=)