Chương 9: Đi uống rượu
Gay bar tối hôm nay cũng chật ních người.Hôm nay là thứ ba, quán bar khác có lady’s day, nơi này có boy’s day.
Những người dưới 25 tuổi, tuy rằng sớm qua giai đoạn thiếu niên, nhưng ở buổi tối này được hưởng thụ ưu đãi đồ uống nửa giá. Trong bar ngày này náo nhiệt hơn bình thường rất nhiều, những khách quen vui vẻ sẽ có nhiều gương mặt mới xuất hiện.
10h tối, Draco mang Harry đi vào cửa quán bar.
Trước khi đẩy cửa đi vào, Darco lại quay đầu hỏi, “Anh xác định? Tôi không cho là bên trong sẽ làm anh thấy thoải mái.” Hơn nữa nhìn thấy hai người đàn ông ôm chặt thân thiết, “Nếu anh tông cửa xông ra, tôi sẽ rất phức tạp.”
Harry nhìn cửa, nhìn người đàn ông tóc vàng bên cạnh mình.
Bọn họ hẹn muộn như vậy là yêu cầu của Malfoy, mà Harry nôn nóng biết vì sao.
Nhìn Malfoy, hiện tại mặc trang phục khác khi đi làm. Dưới lớp áo gió là áo sơmi tơ lụa màu tím làm màu da trắng nổi bật, cổ áo mở hai nút lộ ra xương quai xanh tinh xảo, mái tóc vàng mềm mại cũng không bị cố định chỉnh tề, chúng nó tự nhiên làm Draco đẹp hơn!!
Hiện tại Harry sẽ không nói trang phục ba loại là bộ dáng Malfoy đẹp nhất.
Ban đêm Malfoy càng hấp dẫn, sao anh có khả năng để một người như Malfoy nơi nơi chạy loạn!
Vì thế sắc mặt Harry không tốt nói, “Đương nhiên sẽ không, tôi sẽ không làm chuyện ngu xuẩn, nếu em kiên trì nhất định phải tới nơi này uống vài ly, anh sẽ đi cùng em sau đó đưa em về nhà.”
“Thật ga lăng a.” Draco nhướng mày, “Tiếc nuối là tôi không phải là mỹ nữ tóc vàng, không có một đêm hương diễm chờ anh.”
“Hoặc là chúng ta có thể mua rượu trở về?” Harry không tha đề nghị, “Đi nhà em? Hoặc là nhà anh, như vậy không phải càng thoải mái hơn sao?”
Draco nghĩ Harry bài xích gay, anh nhíu mày, “Nếu anh không muốn vào, không có người miễn cưỡng anh, kỳ thật cũng tốt, anh vẫn là nhân vật công chúng.”
“Không! Anh phải đi theo em!” Harry lập tức phản đối, sau đó thấy Draco quái dị nhìn mình, anh nhanh chóng nói tiếp, “Hơn nữa không phải chúng ta cũng chưa từng cùng uống rượu sao? Chúng ta sớm nên uống, sẽ rất tuyệt, uống ở đâu cũng không sao …”
Draco nhìn đánh giá Harry trong chốc lát, cuối cùng nhún nhún vai, “Được rồi, nếu anh kiên trì.” Nói xong anh đẩy cửa quán bar.
Quán bar, ngọn đèn mở ảo, nhạc jazz thư hoãn chảy đến mỗi góc.
Nếu không để ý khách hàng, nơi này là quán bar rất tuyệt.
Draco đẩy cửa sraau, một ít khách quen nhìn. Bọn họ nhìn thấy Draco, rồi thấy Harry phía sau. Nhưng cửa lại đóng lại, thiếu ánh sáng giúp đỡ, người trong hai ba giây có thể nhận ra Harry không nhiều lắm.
Nhưng trên đường Draco đưa Harry đến quầy bar, bọn họ đi qua một ít chỗ ngồi, Harry vẫn làm quán xôn xao lên.
Lúc này Harry đi phía sau Draco đột nhiên kêu một tiếng, “Ối!”
Draco nghi hoặc quay đầu, phát hiện Harry quay đầu nhìn xung quanh, anh dừng lại hỏi, “Làm sao vậy?”
Harry quay lại đầu, có chút kinh hách, “Có người… Có người véo mông anh!!”
Mà Harry thật sự có chút đáng yêu, Draco chú ý tới mặt Harrt không có ghét bỏ, không biết vì sao tâm tình càng vui hơn, anh đến gần Harry, làm bộ thăm dò quan tâm, “Chỗ nào?”
“Chỗ này…” Harry thành thật xoa mông bên trái.
Nhưng Draco lại vươn tay dùng sức nhéo một chút ở chỗ đó.
“A!” Harry cố không nhảy dựng lên, ôm mông, không thể tin trừng Draco. Tâm tình Draco rất tốt, anh nhếch miệng, “Quen là tốt rồi.” Sau đó thuận tay vòng tay qua thắt lưng Harry, “Đến đây đi, anh cần bảo vệ.”
“Vậy, đó là bình thường sao?”
Harry ngốc ngốc di động, không thể không chú ý đến tay Draco đặt trên lưng mình.
“Tỏ vẻ anh rất được hoan nghênh.” Draco cười to, “Anh có mông tốt, anh biết.”
Mặt Harry nóng lên, không xác định mình có nên vui vẻ vì lời khen hay không, “Em cũng cũng bị như vậy?”
Lúc này Draco đi cạnh Harry, giễu cợt liếc anh, “Cho nên tôi thay áo khoác dài.”
Mà đêm nay Harry mặc áo sơmi, áo vét, tóc hỗn độn.
“Em nên nhắc anh!” Harry kháng nghị.
Draco nhún nhún vai, sẽ không nói cho anh ta áo dài cũng sẽ làm mình mất đi cơ hội, anh chỉ nói, “Đừng keo kiệt, đó là thử, nơi này nếu biết anh có bạn thì sẽ không đến quấy rầy.”
Lúc này bọn họ tới quầy bar, Draco chọn hai vị trí bên trái, đẩy Harry xuống ghế.
Phục vụ cười tủm tỉm đón, “Khó được anh mang bạn đến, muốn cái gì?”
Anh biết nếu là tình nhân, Malfoy sẽ sử dụng chỗ tình nhân bên ngoài, chỗ có vẻ bí ẩn. Cho nên bọn họ đi đến quầy bar thì tỏ vẻ anh chàng to con tóc đen ‘còn’ là bạn Malfoy.
“Hai cốc bia bơ.” Draco nhẹ nhàng giơ hai ngón tay.
Phục vụ gật đầu cười cười.
Lúc này Harry đang nhìn xung quanh.
Trừ bỏ tò mò về quán bar, anh phải nhìn xem có người dự khuyết ẩn núp như Mione nói ở xung quanh hay không.
Draco nói với phục vụ, “Anh ta là thẳng, đừng dọa chạy.”
Harry không nghe thấy, anh quay đầu, thấy Draco và phục vụ rất quen thuộc nói chuyện thì cũng chủ động nói,
“Xin chào, đây là lần đầu tiên tôi đến đây.”
Phục vụ mỉm cười, “Tôi thấy.”
“Nơi này còn náo nhiệt hơn tôi tưởng tượng.” Harry cười cười rồi hỏi, “Malfoy cũng hay đến?”
Anh phát hiện không ít người vẫn nhìn bên này, đáng chết.
Phục vụ đưa bia, mỉm cười gật đầu, “Anh ấy là vai chính của chúng tôi, chúng tôi rất cần anh ấy.”
“Câm miệng.” Draco mềm mềm kháng nghị, cầm cốc bia, “Cạn ly Potter.”
Harry và Draco chạm cốc, uống một ngụm rồi lại lo lắng nhìn quanh.
Cuối cùng anh quyết định kéo ghế dựa vào Draco gần một ít, “Không khí cũng không tệ lắm, lần sau em còn đi ‘nhất định’ phải tìm anh…”
Nhưng Draco rất vui khi nghe vậy, anh đắc ý nói, “Vậy sao, tôi thích nơi này, không quá ồn ào cũng không quá im lặng, phục vụ cũng thú vị.”
Phục vụ được khen ngợi thì tao nhã gật đầu, nhưng chỉ chốc lát sau đã bị khách gọi đi.
Harry nhìn Draco tự tại thích ý, anh cười, “Nhìn ra được em rất thích nơi này.”
Draco lại uống thêm, chống cằm nhìn Harry, “Còn anh? Bình thường anh uống ở đâu?”
Harry thấy Malfoy không giống bình thường thẳng tắp, thân thể Draco như tỏa hào quang. Harry đột nhiên cảm thấy khát nước, dời tầm mắt, cũng uống bia, “Anh rất ít khi đi uống, trừ phi là hẹn Ron, bình thường đều đi câu lạc bộ và…” Nói đến này anh đột nhiên dừng lại.
Nhưng Draco biết phía dưới là cái gì, cười xấu xa nói, “Khách sạn đúng không? Cái tên sát gái.”
Harry không được tự nhiên uống một ngụm rồi mới thật cẩn thận nhìn Draco, “… Đó đều là chuyện trước kia, anh cam đoan về sau sẽ không.”
Draco đầu tiên là vừa lòng gật đầu, sau đó dừng lại, nhún vai nói, “Nói như là tôi sẽ để ý vậy.”
Rồi anh hoang mang nhìn cốc bia như nghi hoặc mình rõ ràng uống không đến nửa cốc sao đã thấy mơ màng.
Nhưng vậy cũng đủ làm Harry đau.
Anh biết quá khứ mình không tốt, nhưng anh nghĩ mình và Malfoy đã không có khả năng. Dù khi đó Malfoy đã ở Paris xa xôi, bạn trai Malfoy công khai cũng tỏ vẻ anh thật sự bỏ lỡ. Nhưng hiện tại Malfoy đã trở lại, quan trọng hơn là vẫn độc thân, Harry biết mình không thể ngu ngốc lần thứ hai.
Vì thế Harry áp chế mất mát, tiếp tục cố gắng đổi đề tài, “Vậy ở Paris thế nào? Nơi này khi đó bị bộ pháp thuật làm mù mịt …”
Bọn họ hàn huyên biến hóa mười năm.
Khác công việc, những đề tài tư nhân, nhớ lại, rất nhanh làm cho bọn họ nhớ lại tình cảm vi diệu năm đó kề vai chiến đấu.
Bọn họ thoải mái cười to, đùa cợt, tầm mắt điều tra xung quanh, thậm chí là bia tay cũng đều bị vứt ra sau đầu. Chỉ có khuôn mặt tươi cười quen thuộc lại chẳng quen thuộc bên cạnh là thứ duy nhất trong mắt bọn họ.
Harry hưởng thụ, nhưng có người tên Johnson đến. Hình như là đi lấy rượu rồi chào hỏi Malfoy.
Harry đánh giá người này, phát hiện tuổi anh ta hơi lớn nhưng ngũ quan đoan chính, cũng có chút ổn trọng, khác anh hoàn toàn, chẳng lẽ Malfoy thích loại hình này? Harry cảm thấy nguy cơ nổi lên bốn phía.
Cho nên khi người kia cười hỏi người bên cạnh Draco có phải ‘bạn mới’ không, Harry không lễ phép chen vào, “Bạn cũ! Chúng tôi đã thật lâu không gặp nhau!” Giọng nói chỉ kém chưa nói hai chữ cút ngay.
Draco cổ quái liếc anh, Harry nhanh chóng thay biểu tình vô tội, “… Không phải sao?”
May người kia cũng không dây dưa, mỉm cười nói không quấy rầy rồi cầm ly rượu đi. Tuy rằng Harry âm thầm thở ra nhưng anh nhịn không được nói, “Anh ta hơi lớn tuổi?”
Ánh mắt Draco nhìn anh càng quái dị, “Vậy thì thế nào?”
Harry bị đả kích, “Em thích như vậy?” Hiện tại nghĩ lại, Wood cũng lớn hơn bọn họ 4 tuổi…
Draco hỏi lại, “Anh muốn biết?”
Harry lập tức gật đầu.
“Anh biết thì làm gì? Tò mò?” Draco nói.
“Không! Anh có thể,” Harry lại khẩn trương, “Chú ý một chút …”
Anh muốn cố gắng thành mẫu người Malfoy thích…
Nhưng lúc này Draco lại xuất hiện biểu tìn quả thế, anh nói, “Không cần, cám ơn.”
Bởi vì anh phiên dịch thành tôi có thể “giúp” chú ý.
Cho nên đêm nay Harry bị đả kích lần thứ hai, trầm mặc.
Anh ủ rũ cầm cốc bia, uống một ngụm, nghĩ chẳng lẽ cho Wood vay tiền thật sự không xong như vậy?
Nhưng anh lo lắng nếu không cho, Wood sẽ không kết hôn được, lại chạy về tìm Malfoy, vậy phải làm sao!!
Chỉ cần nghĩ như vậy, Harry cảm thấy mình đi không được, lui không xong.
Nhưng lúc này giọng phục vụ vang lên, đẩy một ly Cocktail màu lam xinh đẹp, “Đây là tâm ý từ vị kia.”
Harry và Draco đồng thời nhìn qua.
Nơi đó có một mỹ nhân tóc nâu ngũ quan tinh xảo cầm ly rượu giơ lên.
Vì sao nói là mỹ nhân?
Vì Harry ghé sát vào Draco nghi hoặc hỏi, “Thì ra nơi này cũng có phụ nữ.”
Lúc này Draco vẫn trừng hướng mỹ nhân tóc nâu.
Anh rõ ràng ly Hawai màu lam đại biểu cái gì.
Nhưng Draco còn chưa kịp giải thích với Harry thì đã thấy Harry muốn ly rượu, quay đầu lễ phép nâng lên, ngấp một ngụm, rồi có chút kinh ngạc nói, “Thật ngọt… Không giống những loại anh từng uống.”
Hiển nhiên đã muộn, Draco bắt lấy tay Harry, nổi giận đùng đùng hỏi, “Anh uống?”
“Không thể uống sao?” Harry sửng sốt, dừng lại.
“Đó là mời một đêm tình!! Ngu ngốc!! Anh uống tỏ vẻ anh ok!!” Draco cắn răng nói, “Quay đầu nhìn xem!! Anh ta đã đứng dậy đi tính tiền!!”
Harry lập tức quay đầu, quả nhiên mỹ nhân tóc nâu đã đứng lên. Khi thấy Harry nhìn thì ngượng ngùng cười, còn nghiêng đầu, dùng toàn thân biểu đạt chúng ta đi thôi!!…
“Thật sao?!” Harry kích động, “Nhưng… Nhưng anh không biết! Ở chỗ kia, mời rượu không uống là không lễ phép …” Harry nói chỗ kia là chỉ quán bar bình thường.
“Anh không biết chậm một chút!! Ngu ngốc!!” Draco lại mắng một tiếng, không hiểu sao mình giận như vậy, anh nên ở bên cạnh chế giễu mới đúng. “Hiện tại tốt lắm, anh và anh ta đi nói rõ ràng! Trừ phi anh thật sự nghĩ đi thuê phòng!?”
Vì thế Harry luống cuống tay chân đi xuống ghế, rượu còn làm anh lảo đảo một chút.
Người kia thấy Harry vậy thì cười càng vui vẻ.
Nhưng Harry lại đứng tại chỗ, lắp bắp lớn tiếng nói,
“Thật có lỗi!! Tôi, tôi không có ý đó!!!”
“Tôi không biết ly rượu là mời… Tôi cũng không phải…”
Lúc này Draco thấy không ổn.
Sau khi Harry lỗ mãng nhận lại cự tuyệt mời như vậy, nếu lý do dùng lại là không phải gay thì đêm nay bọn họ không thể hòa bình đi ra quán bar…
Mà Draco không thể nghĩ đến Harry lớn tiếng nói, giọng to vượt qua nửa quán bar,
“Tôi cũng không phải một người!!”
“Mông của tôi đã là của Malfoy!!”