Sư Huynh Hắn Biết Đọc Tâm

Quyển 1 - Chương 4

Vì đã qua giờ cao điểm vào buổi sáng, nên con phố trở nên vắng vẻ hơn, Tô Dạng nhanh chân bước vào tòa nhà Cục Cảnh Sát đã bắt đầu nhộn nhịp. Mặc kệ những ánh mắt dò xét đổ dồn về phía mình, cậu không hề liếc ngang mà đi thẳng vào thang máy.

Đối tượng nghiên cứu của cậu chính là lòng người, nên cậu hiểu rõ nguyên nhân của những ánh mắt kia. Có người muốn xem thường cười nhạo Tổ chuyên án, bởi lẽ tổ này là do Cục trưởng Lâm vượt qua mọi ý kiến phản đối kiên quyết thành lập, nên không ít người cho rằng đó là để bảo vệ Lý Tiêu Nhiên, tổ trưởng hiện tại của Tổ chuyên án. Trong mắt nhiều người, hành động này là hoàn toàn không cần thiết, và vụ án "Án thiêu xác" vốn đã được cấp trên giao thời hạn phá án giờ lại bị ném sang cho Tổ chuyên án, rõ ràng có không ít yếu tố ngoài lề.

Còn về những ánh mắt hả hê kia...

Tô Dạng đẩy nhẹ gọng kính, mở cửa bước vào văn phòng Tổ chuyên án. Cậu khẽ nhếch môi nhìn người đàn ông mặc âu phục đang ngồi ung dung trên bàn làm việc của mình, rồi rút cuốn sách trong túi ra, ném mạnh xuống trước mặt đầu sỏ gây ra những ánh mắt soi mói kia.

Người đàn ông mặc âu phục nhìn cuốn sách rơi xuống trước mắt, rồi ngước lên xem đồng hồ, khóe miệng hơi cong lên: "Ồ? Em mải mê đọc sách của tôi đến mức quên cả giờ giấc nên mới đến muộn sao?"

Tô Dạng: "..."

Có lẽ nếu còn là thời sinh viên, Tô Dạng sẽ đỏ mặt và tim đập thình thịch vì hành động này của Kha Cố, nhưng bây giờ thì tuyệt đối không.

"Bác, sĩ, Kha, tôi đến muộn là vì bị mấy bé fan cuồng của anh bám! Lấy! Đấy!"

Tô Dạng nghiến răng, trừng mắt nhìn người đàn ông gây ra những ánh mắt hả hê kia. Có lẽ người ngoài sẽ nghĩ rằng bọn họ là đồng nghiệp ganh ghét nhau, kẻ tám lạng người nửa cân nên đấu đá ngầm, nhưng lại không biết rằng vị tiến sĩ du học về nước kia, Chuyên gia Tâm lý tội phạm được Cục Cảnh Sát đặc biệt mời về - Kha Cố, đồng thời cũng là sư huynh đồng môn của Tô Dạng.

Chỉ có điều lúc này, Tô Dạng hoàn toàn không có ý niệm tôn trọng sư huynh của mình một chút nào, cậu chỉ cảm thấy chân răng và nắm đấm đều ngứa ngáy. Kha Cố còn dám nhắc đến chuyện cậu đến muộn sao? Cũng không biết nghĩ xem tại sao cậu lại đến muộn à? Chẳng phải là vì tối qua người này đã lừa lấy xe của cậu đi rồi sao, nếu không thì có đến nỗi hôm nay cậu phải chen chúc trong tàu điện ngầm không hả?

Nhưng giữa Tô Dạng và Kha Cố, rõ ràng là kiểu đạo cao một thước ma cao một trượng, tiếng nghiến răng của Tô Dạng khiến ngay cả Lý Tiêu Nhiên, người vừa bước ra khỏi văn phòng để triệu tập họ họp, cũng nghe thấy, còn Kha Cố thì vẫn ngồi yên vị trên ghế không nhúc nhích. Không những vậy, anh còn khẽ cười một tiếng: "Lớn từng này rồi còn làm nũng."

Tô Dạng đang "làm nũng": "..."