Nữ Phụ Pháo Hôi Bắt Cóc Thiên Chi Kiêu Tử

Chương 6: Đùa giỡn

Sau khi nhập vương phủ là nghi lễ bái thiên địa. Hoàng đế Du Mộ Diễn rất nể mặt, đích thân tới vương phủ chúc mừng. Tuy nhiên, vì Du Mộ Diễn là đệ đệ, tự nhiên không thể dùng thân phận Hoàng đế để thực hiện vai trò của bậc cao đường. Do đó, nghi lễ bái cao đường đã được đổi thành bái thiên mệnh.

Ngu Nhiễm rất phối hợp với sự sắp xếp của Thần Vương Du Chiêu Tầm. Sau khi hoàn thành tam bái, tân nương phải vào động phòng để chờ đợi.

Còn toàn bộ khách khứa đến dự thì đều do một mình Du Chiêu Tầm tiếp đón.

Tiệc cưới kết thúc, Trần Lâm, thân là bằng hữu tri kỷ của Du Chiêu Tầm. Sau khi toàn bộ khách khứa đã ra về, hắn ta liền lập tức tìm cách liên lạc với Du Chiêu Tầm.

Trần Lâm là ám tử của Du Chiêu Tầm, cũng là người duy nhất hắn sẵn lòng bộc lộ nội tâm mình.

Du Chiêu Tầm nhìn thấy Trần Lâm đang đứng trong đình viện, vẻ vui mừng giả tạo trên mặt chợt biến mất.

“Ngươi làm như vậy thật sự có chắc chắn không?” Trần Lâm thấy hắn thu lại vẻ giả tạo, hơi lo lắng hỏi dò.

Nguyên nhân khiến Trần Lâm hỏi vậy là vì lần gặp trước, Du Chiêu Tầm bất ngờ tìm đến Trần Lâm, kể về việc mình trọng sinh. Ban đầu Trần Lâm thật sự cho rằng Du Chiêu Tầm bị áp lực ba năm không lên làm Hoàng đế nổi nên sinh bệnh tâm thần, tuy nhiên, chỉ bằng việc hắn nói thẳng ra những chi tiết về vụ án lần trước mà hắn ta từng phụ trách, giúp hắn ta tìm được chứng cứ mấu chốt bị giấu kín, hắn ta liền tạm thời tin tưởng.

Hơn nữa, Du Chiêu Tầm còn nói chính xác thời điểm hắn sẽ bị ban hôn, thậm chí là đối tượng ban hôn cùng với những lời bàn tán của một số đại thần trong triều đình. Trần Lâm liền càng thêm vài phần tin tưởng vào chuyện trọng sinh của hắn.

Còn nguyên nhân Trần Lâm hỏi dò như vậy chính là bởi vì, đời trước Ngu Nhiễm là một mật báo khét tiếng, là người được Du Mộ Diễn cài cắm bên cạnh Du Chiêu Tầm để theo dõi. Cuối cùng, việc hãm hại khiến Du Chiêu Tầm thân bại danh liệt cũng có sự giúp sức gián tiếp của Ngu Nhiễm.

Du Chiêu Tầm sở dĩ trọng sinh cũng có mối quan hệ ngàn tơ vạn mối với Ngu Nhiễm. Hay nói cách khác, Ngu Nhiễm thực chất đã gián tiếp hại chết Du Chiêu Tầm.

Sau khi trọng sinh, Du Chiêu Tầm một mình nghĩ ra một cao kiến tuyệt diệu, đó chính là cảm hóa Ngu Nhiễm. Khi kế sách này được đưa ra, khiến Trần Lâm cười nhạo hắn ước chừng ba ngày ba đêm.

Tuy nhiên, Trần Lâm cũng không phản đối chuyện này. Đây cũng là lý do vì sao Du Chiêu Tầm tự mình phá vỡ quy củ, đích thân vào phủ Trấn Quốc Công ôm Ngu Nhiễm bước ra cửa phủ để về xuất giá.

Đương nhiên, Trần Lâm, thân là bằng hữu, tự nhiên không tạt gáo nước lạnh, mà dùng lý trí phân tích cho hắn.

“Ngươi thật sự cảm thấy chuyện này ổn thỏa không? Nữ tử vốn dĩ si tình hơn nam tử, ngươi bên này lại khắp nơi lưu tình, cuối cùng lại ầm ĩ đến mức hòa ly thì cũng chẳng hay ho gì?”

Khi đó, Du Chiêu Tầm tự nhiên tràn đầy tự tin. Hắn cho rằng, chỉ cần dành cho nàng sự ôn nhu, chăm sóc bên ngoài mà không đặt vào đó tình cảm thật sự, tự nhiên sẽ không phạm sai lầm.

Hơn nữa, hắn tin rằng mình giữ mình trong sạch, trong hậu viện căn bản sẽ không xảy ra cảnh tranh đấu, sẽ không gây ảnh hưởng quá nhiều đến Ngu Nhiễm. Đợi đến khi công khai thân phận, sau khi lui về ở ẩn nơi sơn dã, chỉ cần tìm cho nàng một gia đình tốt là được rồi.

“Vì sao không thể?” Du Chiêu Tầm ngược lại lấy làm kỳ quái. Vì sao Trần Lâm lại cho rằng hắn không thể dùng thái độ ôn nhu để cảm hóa Ngu Nhiễm?

Trần Lâm lắc lắc đầu, nói đầy ẩn ý: “Ừm, đó là đương nhiên rồi. Thần Vương điện hạ lừng lẫy danh tiếng của chúng ta, thì có loại kỳ nữ nào mà chẳng cảm hóa được?”