Tập Kích Tâm Lý

Chương 4: Chai sữa bị sửa hạn sử dụng

Gần đến trưa, Lâm Triệt nhận được cuộc gọi từ Chu Lạc Bình.

“Anh họ! Tiểu Vũ Mao thực sự chết rồi sao?”

“Ừ.”

Tin tức đã được công bố, Lâm Triệt cũng không có gì phải giấu.

“Là gϊếŧ người! Nhất định là gϊếŧ người! Tiểu Vũ Mao không thể nào tự sát được! Tuyệt đối không thể!”

Qua điện thoại, cảm xúc của Chu Lạc Bình rất kích động. Lâm Triệt an ủi vài câu nhưng vẫn không yên tâm, liền gọi cho Tống Oánh, bảo bà liên lạc với giáo viên chủ nhiệm, vì thằng nhóc đó đúng là có thể bỏ học để đến đồn công an thật.

Một đồng nghiệp bên pháp chứng đưa cho Lâm Triệt bảng ghi chép hiện trường và một túi vật chứng: “Đội trưởng Lâm, hiện trường không phát hiện gì bất thường, chỉ có chai sữa này cần chuyển tới phòng xét nghiệm để kiểm tra thêm. Kiểm tra sơ bộ cho thấy trong sữa cũng có dư lượng barbiturat.”

Lâm Triệt lật xem bảng ghi chép, nhận lấy túi vật chứng, hơi nghi hoặc: “Không phải thành phần thuốc ngủ được phát hiện trong cốc thủy tinh ở đầu giường sao?”

“Đúng vậy, cái cốc đó đã được chuyển đi xét nghiệm từ sáng, kết quả cho thấy có lượng barbiturat đủ gây tử vong, trùng khớp với số thuốc ngủ còn lại trong nhà nạn nhân.”

Lâm Triệt giơ túi vật chứng lên, nhìn phần sữa còn sót lại ở đáy chai, cau mày, lẩm bẩm:

“Nhưng nếu đã đổ sữa vào cốc để uống, thì bỏ thuốc ngủ thẳng vào cốc là được rồi, sao lại còn phải vòng vo cho vào chai sữa làm gì?”

Khi hạ tay xuống, Lâm Triệt phát hiện trong túi vật chứng có vài vết bẩn màu đen li ti, liền chỉ vào đó.

Đồng nghiệp pháp chứng cũng chú ý: “Đội trưởng Lâm, tôi đã kiểm tra kỹ túi trước khi cho vào, túi không có vấn đề gì.”

Lâm Triệt cầm chai sữa lên nghiên cứu, phát hiện dòng chữ ghi ngày sản xuất có vẻ bị nhòe, lau thử qua lớp túi, vết bẩn loang rộng thêm.

Nhìn dòng ngày in trên chai sữa, lông mày Lâm Triệt càng nhíu chặt hơn: “Đây là một chai sữa quá hạn?”

“Không đâu, là ngày hôm qua mà…”

Đồng nghiệp pháp chứng ghé sát lại nhìn rồi thốt lên: “Ngày 20? Tiểu Trịnh, lấy máy ảnh lại đây!”

Đồng nghiệp pháp chứng lấy ảnh đã chụp ra đối chiếu, trong ảnh, ngày trên chai sữa là ngày 28.

Lâm Triệt càng nhíu mày sâu hơn, nhìn chằm chằm vào chai sữa, rơi vào trầm ngâm.

“Đội trưởng Lâm, anh nói xem có khi nào là do nhà bán hàng sửa ngày để bán được sữa không?”

Lâm Triệt lắc đầu: “Không có khả năng. Từ ngày 20 sửa thành ngày 28, cách nhau quá lâu. Sữa tươi chỉ có hạn dùng 5 ngày, dù là cửa hàng tiện lợi hay siêu thị lớn đều nhập hàng số lượng nhỏ, bán nhanh. Họ có kinh nghiệm, biết mỗi ngày bán được bao nhiêu, không tồn kho nhiều.”

“Vậy tức là có người cố ý sửa ngày sản xuất của sữa, bỏ thuốc vào đó, đây là mưu sát?”

“Bây giờ còn chưa thể kết luận được. Thế này nhé, mọi người kiểm tra lại hiện trường thật kỹ một lần nữa, hai giờ chiều tổ chức họp tại đội.”

“Rõ, đội trưởng Lâm.”

---

Văn phòng 1209.

Từ Dương gõ cửa bước vào: “Đội trưởng Lâm, mọi người đều đã chuẩn bị xong.”

“Ừ, tôi tới ngay.”

Lâm Triệt úp ngược cuốn truyện tranh đang đọc dở lên bàn, liếc nhìn đồng hồ, anh đã đọc hơn một tiếng đồng hồ mà không hay biết.

Phòng họp.

“Được rồi, mọi người báo cáo sơ qua tài liệu đã sắp xếp, Chu Vân, các cậu trước đi.”

Chu Vân gầy cao, khoảng một mét tám mấy, da hơi ngăm, giọng nói mang chút khẩu âm Mân Nam.

Đại Tráng thì không cao, trắng trẻo, cơ bắp rắn chắc, kiểu người mà một cú đấm có thể đập vỡ đầu người khác.

Không rõ Lâm Triệt cố ý hay trùng hợp, nhưng anh rất thích để hai người này làm cùng tổ. Sau vài lần hợp tác, họ lại cực kỳ ăn ý.

“Chu Tâm Vũ tốt nghiệp năm 2011, từng làm hành chính tại một công ty niêm yết, nhưng chưa tới một năm thì nghỉ việc, sau đó ở nhà không đi làm. Từ năm 2014, cô ấy bắt đầu đăng truyện tranh trên trang web Man Mộng với bút danh Tiểu Vũ Mao. Công việc đều làm tại nhà, rất ít khi ra ngoài, mối quan hệ xã hội đơn giản, không có thù oán với ai.”

“Về gia đình, Chu Tâm Vũ là con nhà giàu thế hệ hai. Cha mẹ ly dị từ khi học tiểu học, cô sống với ông bà nội. Cha mẹ đều tái hôn, tuy không thân thiết nhưng rất rộng rãi về vật chất.”

Chu Vân nói xong, Đại Tráng đứng lên bổ sung: “Rộng rãi không phải kiểu bình thường đâu. Từ cấp hai, Chu Tâm Vũ đã có thẻ tín dụng với hạn mức 2 triệu. Vào sinh nhật 18 tuổi, cô ấy nhận được căn nhà trị giá 4 triệu từ bố, còn mẹ thì tặng siêu xe hơn 1 triệu.”

“Đã xác nhận rồi, một chiếc Ferrari trắng, đang đỗ ở bãi xe ngầm của khu Trái Tim Tân Giang.” Lý Lễ nói thêm.

Đại Tráng tiếp lời: “Chu Tâm Vũ có điều kiện gia đình tốt, bản thân cũng rất giỏi kiếm tiền. Bộ truyện đầu tay Vạn Vật Sinh khi còn đang đăng tải đã nhiều lần phá kỷ lục của trang web. Nhiều tác phẩm của cô đã bán bản quyền. Chỉ riêng năm ngoái, thu nhập trước thuế gần 10 triệu. Căn hộ tại Trái Tim Tân Giang là cô mua đứt cách đây hai năm, không có khoản nợ nào. Ngoài ra, chúng tôi kiểm tra các giao dịch lớn trong những năm gần đây, không phát hiện điều gì bất thường.”

Lâm Triệt gật đầu: “Xem ra nguyên nhân tử vong không liên quan tới tiền bạc. Từ Dương, bên cô thế nào?”

Từ Dương vừa đưa tài liệu đã sắp xếp cho Lý Lễ, mọi người vừa chuyền tay nhau xem, vừa nghe cô nói.

“Tiểu Vũ Mao có hai tài khoản Weibo. Tài khoản chính do trang web truyện tranh đăng ký giúp cô, chính là tài khoản đã đăng thư tuyệt mệnh. Thông tin xác thực lúc đăng ký đều là giả, chỉ có tên và số điện thoại là thật, nhưng số điện thoại đã bị hủy sau một năm. Tài khoản phụ là do cô ấy tự lập thời đại học, không xác thực, từng bị xóa hết nội dung. Bài đăng đầu tiên hiện còn thấy là ngày 19 tháng 12 năm 2012, tức nửa năm sau khi cô nghỉ việc. Bài viết cũng là một bức thư tuyệt mệnh. Đêm đó, Chu Tâm Vũ vì cắt cổ tay tự sát, được đưa vào cấp cứu.”

“Tôi tra hồ sơ y tế, trong năm 2013, cô ấy đã nhập viện bốn lần do tự sát, hai lần cắt cổ tay, một lần uống thuốc ngủ, một lần nhảy sông.”

Những gì Từ Dương tra được khiến mọi người khá bất ngờ.

“Trời đất! Vậy là chuyện tự sát đã âm ỉ suốt 6 năm rồi?”

“Có nhà có xe có tiền, quan hệ gia đình cũng ổn, sao lại tuyệt vọng như vậy? Chẳng lẽ vì tra nam?” Lý Lễ mạnh dạn đoán.

“Chính xác!”

Từ Dương búng tay cái tách: “Sau lần đầu nhập viện vì cắt cổ tay, Chu Tâm Vũ được chẩn đoán mắc trầm cảm nặng và rối loạn lo âu. Bệnh án ghi nguyên nhân chủ yếu là tổn thương tình cảm.”

Từ Dương tóm lược nội dung điều tra, bạn trai cũ của Chu Tâm Vũ là một tra nam điển hình, ngoại hình ổn nhưng mọi thứ khác đều tệ hại.

“Quả nhiên, không ai có cuộc sống hoàn hảo cả.”

Nhà Lão Đỗ cũng có con gái đang học đại học năm hai, nghe nói năm nay mới có bạn trai, nên nghe chuyện Chu Tâm Vũ bị tra nam làm tổn thương thì ông đặc biệt tức giận: “Đúng là không phải loại người tử tế gì!”