Linh Khâu quốc, thành phố G...
Đầu tháng Tám, tiết trời vốn trong xanh vạn dặm, vậy mà sấm tím bất chợt lóe lên, một tiếng nổ vang trời. Tiếng nổ lớn khiến không ít người giật mình dừng công việc đang làm, khó hiểu nhìn lên bầu trời.
Đồng thời, tiếng nổ lớn đó cũng đánh thức một nữ tử vốn đã không còn hơi thở đang nằm trong bệnh viện.
Đây là đâu?
Hạ Ca chưa kịp mở mắt đã cảm nhận được dường như có một tấm vải phủ trên người mình. Vì vậy, ngay khi mở mắt ra, tay cô cũng theo bản năng giật tấm vải đó lên.
Ực... Vải trắng?
Hạ Ca kinh hãi ngồi bật dậy, đảo mắt nhìn quanh. Cô sững sờ khi thấy xung quanh là những thi thể được phủ vải trắng, đặt ngay ngắn trên giường.
Đây là... nhà xác?
[Chúc mừng Chủ nhân đã được tái sinh!]
Một giọng nói non nớt như trẻ con đột nhiên vang lên trong đầu Hạ Ca.
[Là ai?]
Hạ Ca cảnh giác nhìn quanh, nhưng trong nhà xác lạnh lẽo này, ngoài những thi thể, cô không hề cảm nhận được chút hơi thở người sống nào.
[Chủ nhân, ta là linh hồn của Ngự Hồn Hệ Thống.]
Giọng nói non nớt đó lại vang lên trong đầu Hạ Ca.
[Hiện ta đang ở trong Thức Hải của Chủ nhân, còn Chủ nhân thì đã trọng sinh vào cơ thể của một nữ sinh tên là Trịnh Hạ Ân.]
Cái gì? Hạ Ca hơi ngẩn người. Mình đã chết, nhưng lại trọng sinh trong thân thể Trịnh Hạ Ân? Còn nữa, Ngự Hồn Hệ Thống này lẽ nào chính là bí bảo mà Tát Lãnh muốn tìm?
[Đúng vậy Chủ nhân, Chủ nhân không chết được!] Giọng nói non nớt mang theo một tia tiếc nuối, dường như có chút đáng tiếc vì chuyện Hạ Ca không chết được.
Hạ Ca: ...
[Chủ nhân, hệ thống phát hiện hồn tức của Chủ nhân sắp tiêu tán khỏi thế gian, nên đã tự động tìm được cơ thể phù hợp để nuôi dưỡng và chữa trị linh hồn cho Chủ nhân.]
Giọng nói trẻ con vang lên đều đều: [Xin Chủ nhân mau chóng thu thập năng lượng để duy trì sự sống cho cơ thể này.]
Ực… Vừa bước xuống khỏi giường đặt thi thể lạnh băng, Hạ Ca nghe hệ thống nói phải thu thập năng lượng thì hơi sững lại.
[Năng lượng gì? Thu thập thế nào?]
Cô nhìn kỹ nhà xác này, rồi nhanh chóng đi về phía cánh cửa kim loại trước mặt.
[Năng lượng là cơ sở để hệ thống vận hành. Chỉ cần hệ thống có thể hoạt động, Chủ nhân có thể tiếp tục chữa trị linh hồn trong cơ thể này.] Giọng nói đều đều của hệ thống biến mất, thay vào đó là giọng nói mềm mại, trẻ con: [Bởi vì cơ thể này vốn đã chết, việc duy trì sự sống cho nó cần tiêu hao năng lượng của hệ thống. Do đó, Chủ nhân cần hoàn thành nhiệm vụ hệ thống đưa ra để thu hoạch năng lượng.]
[Được rồi, ta biết rồi.] Hạ Ca lúc này không có tâm trạng nghe hệ thống giải thích dài dòng, nên chỉ trả lời qua loa.
Sau đó, cô hơi mím môi, nhìn cánh cửa đóng chặt trước mặt. Hạ Ca hít sâu một hơi, thử dùng sức kéo rồi đẩy mạnh, nhưng cánh cửa vẫn không hề nhúc nhích. Cô thở ra một hơi, hỏi: [Ngươi có cách nào không?]
Sau khi trọng sinh, Hạ Ca không còn chút sức lực nào, thậm chí còn vô cùng yếu ớt. Hơn nữa, trái tim của cơ thể Trịnh Hạ Ân này thỉnh thoảng lại nhói lên, khiến cô cảm thấy vô cùng khó chịu.
[Xin lỗi Chủ nhân, việc tìm kiếm cơ thể thích hợp để nuôi dưỡng hồn phách Chủ nhân đã tiêu hao quá nhiều năng lượng. Tạm thời hệ thống không còn năng lượng để giúp Chủ nhân.]
...
Hạ Ca im lặng. Nếu là cô trước kia, ngay cả khi không có tu vi, một cánh cửa thế này chẳng là gì cả. Nhưng bây giờ...
Sắc mặt Hạ Ca tái nhợt, cô ôm lấy ngực theo phản xạ. Sao thế này? Tại sao tim lại đau thế này? Cô dựa vào cánh cửa lạnh lẽo ngồi xuống, lại quan sát nhà xác này một lần nữa.
Toàn bộ nhà xác hoàn toàn kín, ngoài cánh cửa đã bị khóa chặt sau lưng cô, chỉ còn lại ô cửa thông gió trên cao đang không ngừng phả ra hơi lạnh.
Nhưng cửa thông gió đó quá cao, với tình trạng cơ thể yếu ớt hiện tại, cô không tài nào leo lên được.
"Với nhiệt độ dưới không độ ở đây, cho dù ta vừa sống lại, e là vẫn sẽ chết cóng ở đây thôi." Hạ Ca lẩm bẩm, rùng mình một cái.
Đây là nơi chứa thi thể, nhiệt độ đương nhiên phải thấp để ngăn chặn quá trình phân hủy. Nhưng nhiệt độ này lại đầy ác ý đối với Hạ Ca, người vừa tỉnh lại trong tình trạng suy yếu.
Hạ Ca nhanh chóng xoa hai tay vào nhau, phà ra một hơi ấm ít ỏi. Xem ra, chỉ còn cách dùng biện pháp đơn giản nhất, nhưng cũng kém chắc chắn nhất mà thôi.