Sáu năm sống trong tận thế, cô đã cùng các chiến hữu, những người tiến hóa, và cả đất nước mình dốc toàn lực tìm kiếm lối thoát giữa cục diện tuyệt vọng.
Thế nhưng, cuối cùng, tất cả vẫn bỏ mạng dưới làn sóng quái xác.
Nếu được làm lại từ đầu: Bố trí trước, tránh từng đợt nguy cơ lớn thì liệu loài người có còn cơ hội xoay chuyển càn khôn?
Cô không chắc.
Nhưng cô muốn thử.
"Oản Oản…” Cố Tử Hi bỗng cất giọng, đôi mắt đỏ hoe, nhìn thẳng vào cô, không hề chớp: "Mình muốn ở bên cậu... được không? Mình tin tưởng nhất chỉ còn cậu và người tốt từng cứu mình ở kiếp trước. Mình thức tỉnh dị năng hệ thủy. Biết nó không mạnh mẽ gì, nhưng đôi lúc vẫn hữu ích. Mình không muốn về nhà nữa... cứ mỗi lần nhìn thấy bọn họ, mình chỉ muốn gϊếŧ sạch. Thế nên, Oản Oản à... trước khi tận thế ập tới, cho mình ở lại bên cạnh cậu, được không?"
Cô ấy biết rõ, người có thể sống sót sáu năm trong tận thế như Linh Oản Oản, chắc chắn thực lực còn mạnh hơn cô ấy tưởng tượng gấp nhiều lần.
Ở bên cô, Cố Tử Hi không sợ bị lợi dụng, cũng không lo bị đâm sau lưng.
Điều duy nhất cô ấy cần làm chính là đừng trở thành gánh nặng.
Linh Oản Oản cất lại cuốn sổ tay, khẽ cười nhìn cô: "Mình cũng đang định bàn với cậu chuyện này đây. Hi Hi, mình cần cậu ở bên cạnh hỗ trợ, một mình mình không thể lo hết mọi việc."
Đôi mắt Cố Tử Hi lập tức đỏ bừng.
Cô ấy biết ngay mà, Oản Oản nhất định sẽ nhận cô ấy!
Cố Tử Hi không kìm nổi xúc động, lập tức nhào vào ôm chặt lấy Linh Oản Oản, nghẹn ngào: "Mình nhất định sẽ không để cậu thất vọng. Sau này... chúng ta cùng nhau đi hết chặng đường này!"
"Được."
Bỏ qua chuyện gia đình cô bạn, Cố Tử Hi vốn dĩ là một cô gái rất xuất sắc, điểm này Linh Oản Oản chưa từng nghi ngờ.
Kiếp này, nếu như Cố Tử Hi vẫn mềm lòng với người nhà, cô cũng chẳng ngại ra tay dọn sạch những kẻ "cực phẩm" ấy.
***
Sau khi Cố Tử Hi ổn định lại tâm trạng, Linh Oản Oản hỏi: "Cậu thức tỉnh dị năng hệ thủy là nhờ sống lại sao?"
Cố Tử Hi gật đầu, nhỏ giọng đáp: "Ừ, thức tỉnh cùng lúc sống lại. Còn cậu?"
Linh Oản Oản hơi nheo mắt lại: "Mình cũng vậy. Nghĩ mà xem, sống lại đã đủ khó tin, vậy mà dị năng cũng theo về được."
Cô bỗng bật cười: "Không chừng, có người khác cũng như chúng ta đấy. Mấy ngày tới nhớ để ý tin tức nhiều vào."
Sau đó cô hỏi tiếp: "Trên người cậu còn tiền không?"