Nhạc Doanh sững sờ, đây là lần đầu tiên nàng thấy có người dùng giọng điệu chắc chắn như vậy để dự đoán ngày chết của chính mình.
“Được rồi, Tam muội muội, đây có lẽ là lần cuối chúng ta gặp mặt. Tỷ tỷ chúc muội sau này ở Thừa Càn cung mọi sự thuận lợi, phúc thọ như núi nhé.”
Nhạc Doanh ngẩn ngơ hỏi nàng ta: “Có đáng không?”
Hoàng quý phi bình tĩnh đáp: “Ta thấy đáng. Ta muốn có được vị trí này.”
...
Năm Khang Hi thứ hai mươi tám, giờ Hợi ngày mùng bảy tháng bảy, Hoàng quý phi bệnh tình trở nặng, hôn mê bất tỉnh, Nội Vụ Phủ cấp báo lên Khang Hi. Khang Hi lập tức thúc ngựa suốt đêm từ Sướиɠ Xuân Viên trở về cung thăm Hoàng quý phi.
Ngày mùng chín tháng bảy, Hoàng đế hạ chiếu chỉ ban ơn khắp thiên hạ, sắc lập Hoàng quý phi Đồng Giai thị làm Hoàng hậu, đồng thời hạ lệnh Nội Vụ Phủ tức khắc chuẩn bị đại điển sắc phong Hoàng hậu.
Tứ a ca Dận Chân với thân phận dưỡng tử đã túc trực hầu bệnh cho Hoàng hậu Đồng Giai thị, Khang Hi khen ngợi lòng hiếu thảo đó rất đáng quý.
Các vị a ca cùng lúc đến Thừa Càn cung bái kiến Trung cung đích mẫu vừa mới được sắc phong. Hoàng thái tử Dận Nhưng mười lăm tuổi, trên đường trở về Dục Khánh cung, thoáng nghe thấy tiếng mấy tiểu thái giám đang thì thầm sau lùm cây.
“Trước kia trong cung chúng ta chỉ có một vị Đông cung đích tử, đó chính là Thái tử điện hạ. Bây giờ thì lại có thêm một vị nữa rồi.”
“Vị nào?”
“Là Tứ a ca đó. Người ấy là con nuôi của Hoàng hậu, thân phận đương nhiên cao quý hơn các vị a ca khác, ngay cả Hoàng thượng cũng rất coi trọng Tứ a ca.”
“Ồ nhưng người ấy cũng chỉ được tính là nửa đích tử thôi. Ta thấy so với việc coi trọng, Hoàng thượng dường như còn yêu thích Đại a ca văn võ song toàn hơn. Đại a ca ngoài việc không có thân phận Thái tử ra thì đãi ngộ có điểm nào thua kém Thái tử điện hạ đâu?”
Sắc mặt Dận Nhưng thay đổi hẳn, người hầu cận bên cạnh quát lớn: “Ai ở đó!”
Đám tiểu thái giám chạy tán loạn, chẳng mấy chốc đã không thấy bóng dáng đâu.
Người hầu cận định đem chuyện này bẩm báo Hoàng thượng, Dận Nhưng xua tay: “Thôi bỏ đi. Lúc này nhiều chuyện, Hoàng hậu lại đang bệnh nặng, đừng lấy chuyện nhỏ nhặt này làm phiền Hoàng a mã.”
Chuyện nhỏ xen ngang này cứ thế trôi qua theo gió, không ai để tâm.
...
Đồng Giai thị lại có thêm một vị Hoàng hậu, vốn là chuyện vui, thế nhưng Hoàng quý phi đã ở vào lúc hấp hối, niềm vui này lại nhuốm đầy một nỗi bi thương.
Hách Xá Lý phu nhân sau khi tham dự xong đại điển sắc phong Hoàng hậu, vì quá đau buồn mà ngã bệnh nằm liệt giường.
Nhạc Doanh, Nhạc Châu, cùng ba vị tẩu tẩu cùng nhau chăm sóc người bệnh.
Nữ nhân Đồng Giai phủ không dám tỏ ra vui mừng, còn nam nhân trong phủ thì không bị hạn chế này, mở tiệc lớn đãi khách ở ngoại viện.
Nhạc Doanh, Nhạc Châu là nữ nhi chưa xuất giá, chỉ đến cho có lệ, việc chăm sóc cụ thể đều do ba vị tẩu tẩu lo liệu.
Trên đường hai tỷ muội cùng về phòng, Nhạc Châu cảm thán: “Vận khí của Đại tỷ thật không tốt quá, vừa mới được làm Hoàng hậu thôi mà.”
Giờ Thân ngày mùng 10 tháng 7, Tân hoàng hậu băng thệ.
Từ lúc chính vị mẫu nghi thiên hạ cho đến khi bệnh mất, Đồng Giai thị chỉ làm Hoàng hậu chưa đầy hai ngày.
Nhạc Doanh thầm nghĩ trong lòng, cầu nhân được nhân, đây chính là điều nàng ta muốn.
Sau đó là tang lễ của Đồng Giai hoàng hậu, đủ thứ bận rộn người ngựa quay cuồng, mãi cho đến ngày 20 tháng 10 năm Khang Hi thứ hai mươi tám, tử ©υиɠ của Hiếu Ý hoàng hậu Đồng Giai thị, người đã nhận thụy hiệu, được an táng tại Cảnh Lăng.
Sau Tết Nguyên đán, Khang Hi cho nội giám đến phủ Đồng Quốc Duy truyền chiếu chỉ, định Nhạc Doanh nhập cung vào ngày mùng 9 tháng 8 năm nay.
Vừa đúng sau giỗ đầu của Hiếu Ý hoàng hậu.
Nội giám trong cung truyền miệng xong ý chỉ của Khang Hi liền về cung.