Trời đã tối, Tô Bích Nguyệt không muốn lãng phí thời gian: "Chúng ta mau qua đó thôi, cày nhiều lần biết đâu lại ra."
Năm người đi đến phủ đệ bỏ hoang trong thành, nơi này bị Lục La bao phủ, không khí kinh dị tràn đầy.
Cấp 50 tương đương với Nguyên Anh kỳ của NPC, năm người họ đi cùng nhau không ai dám gây sự.
Vài tên ma tu đến trước bị họ dễ dàng xử lý, sau đó vào phủ đệ.
"Kẻ nào dám xông vào cấm địa, tất cả đều phải chết!"
Giọng nữ the thé đầy sát khí.
Tất cả Lục La tụ lại thành một hình người khổng lồ, thi triển kỹ năng tấn công.
"Máu trâu đứng trước, phụ trợ và pháp sư ra sau."
Tô Bích Nguyệt tự giác ra sau, canh đúng thời cơ hồi máu cho đồng đội. Ái chà, phó bản này qua dễ dàng quá.
Ngay khi họ sắp đánh bại quái tinh anh, biến cố bất ngờ xảy ra.
Một đạo hồng quang lao đến, nhanh hơn mọi người một bước xử lý con Lục La Yêu, cuỗm lấy trang bị rồi bỏ chạy.
Tô Bích Nguyệt trợn mắt há mồm, bóng dáng kia có chút quen mắt…
"Ra phi thuyền rồi, tôi thấy rồi! NPC ở đâu ra dám cướp trang bị của chúng ta? Đuổi!"
Năm người cùng nhau đuổi theo.
"Trước đây chưa ai gặp tình huống này, chẳng lẽ chúng ta gặp phải cốt truyện ẩn rồi?"
"Sướиɠ thế? Thằng phía trước đừng chạy!"
Người bỏ chạy tu vi chỉ đạt Kim Đan, đương nhiên không thoát khỏi vòng vây của mấy Nguyên Anh kỳ.
Người kia quay đầu lại, Tô Bích Nguyệt hít một hơi lạnh. Cô Quân?
"NPC đeo mặt nạ? Lần đầu gặp, quả nhiên là cốt truyện ẩn! Phần thưởng thông quan chắc chắn hiếm có."
"Cốt truyện ẩn thì không nhất thiết phải đánh đâu nhỉ? Cũng có thể là nhận nhiệm vụ."
Bên này còn đang thảo luận.
Cô Quân đã giơ tay cầm kiếm xông lên tấn công.
Một thanh kiếm có độ nhận diện cao như vậy, mọi người có mặt lập tức nhận ra.
"Má ơi! Phù Đồ Toái Hồn Kiếm! Người này là Cô Quân!"
"Kỹ năng bị động vượt cấp gϊếŧ địch, mấy người chúng ta có được không?"
"Mấy người cầm cự trước đi, tôi tìm đại lão xin hướng dẫn."
Hai người máu trâu đứng trước chống đỡ.
Người nói đi xin hướng dẫn kia, thực tế đã mở phát trực tiếp.
"Vận may bùng nổ! Cày phó bản gặp cốt truyện ẩn, Ma giới chí tôn Cô Quân lần đầu xuất hiện!"
"..."
Tô Bích Nguyệt cạn lời. Những người này nhìn thì gấp, thực tế chẳng vội chút nào.
Vô số người tràn vào phòng phát trực tiếp, trong đó không thiếu đại lão.
"Đội hình của mấy người không ổn rồi. Sát thương không đủ."
"Rớt ở đâu ra vậy? Tôi qua ngay. Mấy người cầm chân trước đi, lát nữa kéo tôi vào đội."
Trong lúc nói chuyện, hai người đứng trước đã không chịu nổi. Cả hai "ái dô" một tiếng, bị đánh bay xuống đất.
"Mẹ kiếp, mấy người gà quá vậy! Nguyên Anh kỳ đánh không lại Kim Đan kỳ!"
Từ từ, Tô Bích Nguyệt phát hiện điểm mấu chốt. Không phải đang đeo mặt nạ sao? Sao vẫn nhìn thấy tu vi được?
Chẳng lẽ chỉ có tác dụng với NPC, không hạn chế người chơi?
Cô Quân toàn thân bao quanh sát khí, kiếm trên tay tỏa ra uy áp kinh khủng. Nguyên Anh kỳ không mạnh mẽ như hắn tưởng tượng.
Có thể gϊếŧ!
Tô Bích Nguyệt vội vàng hồi máu: "Mấy con gà chúng ta làm sao đánh lại hắn! Đại lão mấy người tìm đâu rồi?"
"Đến rồi đến rồi. Tôi đá mấy người ra khỏi đội trước, lát nữa cày ra đồ tốt chia…"
"Sao vậy?"
"Trong chiến đấu, không thể thay đổi đồng đội."
"Làm cái gì vậy, trước đây rõ ràng được mà."
"Chắc là chúng ta bị hắn khóa mục tiêu, giữ chặt thù hận rồi."
Đại lão đã đến gần, đứng xem nhưng không dám ra tay: "Bây giờ làm sao? Không tổ đội, gϊếŧ cũng không rớt đồ."
"Bây giờ chỉ có một cách. Đại lão, xin chỉ giáo cách đối chiến!"
Đúng là nước đến chân mới nhảy.
Cô Quân cảm giác được khí tức cường đại xung quanh ngày càng nhiều, Hóa Thần, Động Hư, Đại Thừa, Độ Kiếp.
Không thể dây dưa, phải nhanh chóng rời đi. Hắn vung kiếm, sát khí trào ra bùng nổ.
"Đại lão, đánh thế nào? Mau dạy chúng tôi đi! Không thấy gì, sắp bị gϊếŧ rồi!"
Đợi sát khí tan đi, đâu còn bóng người nào.
"..."
Người mở phòng phát trực tiếp với vẻ mặt tuyệt vọng: "Cốt truyện ẩn hay như vậy, cứ thế bị chúng ta lãng phí rồi! A a a."
Tô Bích Nguyệt thở phào nhẹ nhõm. Cũng may Cô Quân phản ứng nhanh, chạy rồi là tốt, chạy rồi là tốt.
Những người còn lại đấm ngực dậm chân, hối hận không thôi.
Các đại lão tiếc nuối, phí công chạy một chuyến.