Trưởng Nữ Từ Gia

Chương 10: Bị Ép Làm Thiếp

Trịnh lão hôm ấy ăn vận bảnh bao khác thường, nụ cười nhăn nhúm vẫn không giấu được ánh mắt gian xảo. Lão mời Từ Mộ Dung đến dự tiệc thương nhân ở tửu lâu lớn nhất trong trấn, nói là có quý nhân muốn hợp tác làm ăn. Nhưng thực chất còn có âm mưu dơ bẩn khác.

“Nữ tử trẻ tuổi mà thông minh như cô nương, chẳng mấy chốc sẽ phát đạt. Hôm nay chỉ là một bữa tiệc nhỏ, giao lưu một chút thôi.” Trịnh lão nhã nhặn mời.

Mộ Dung không nghi ngờ gì trên mặt, nhưng trong lòng vẫn giữ mười phần cảnh giác. Nàng biết ông ta là loại người như thế nào, một loại người đặc biệt được nàng liệt vào danh sách thua loại súc sinh một bậc.

Tiệc vừa bắt đầu, rượu liền được rót tràn chén. Mộ Dung chỉ ngửi thoáng qua đã bị một mùi lạ làm nhíu mày, chắc chắn ly rượu này có thứ gì đó. Nàng giả vờ uống, nhưng thực chất rượu đã thấm hết vào tay áo nàng một cách tinh vi.

Nàng cười dịu dàng, làm như đã ngà ngà say, tay chống trán như mệt mỏi. “Trịnh lão, thứ lỗi… ta hơi chóng mặt, xin lui một chút.”

Không đợi ai giữ lại, nàng loạng choạng đứng dậy, lẻn ra phía sau, nhanh chóng tìm được một nhà kho trống. Từ khe hở cửa, tiếng người vọng đến: “Cho nó uống thêm chút nữa… Chờ nó ngã vào giường, ta sẽ bảo là tự nguyện.” Giọng nói của Trịnh lão vang lên rõ ràng, đắc ý vô cùng.

Mộ Dung hít sâu một hơi, ánh mắt như băng. Rồi nàng lạnh giọng nói: "Muốn lừa ta? Còn non lắm."

Nàng hất tung cánh cửa kho, bước ra giữa sảnh. Tất cả khách khứa còn chưa hiểu chuyện gì, đã thấy nàng vung tay chỉ thẳng mặt Trịnh lão, lớn tiếng:

“Trịnh lão, ngươi dùng thuốc trong rượu, còn muốn vu oan cho ta là tự nguyện? Ngươi không xứng làm người buôn bán, mà chỉ là kẻ ti tiện buôn danh bán đứng lương tâm!”

Khách thương hốt hoảng đứng dậy, một số quay lưng rời đi, số khác ở lại nhìn xem kịch hay.

Trịnh lão cứng họng, đang định lớn tiếng phản bác thì ngoài cửa, nha sai của huyện nha đã ập vào.

“Trịnh lão, có người tố cáo ngươi âm mưu cưỡng đoạt dân nữ. Mời theo chúng ta lên công đường.”

Thì ra, ngay từ lúc nhận lời mời, Mộ Dung đã sai người chuẩn bị đơn kiện, giao tận tay nha môn, chỉ chờ hắn ra tay.

Trịnh lão bị áp giải đi trong ánh mắt dè bỉu của bao người. Mộ Dung đứng giữa đám đông, lưng thẳng tắp, giọng rõ ràng rành rọt:

“Kẻ buôn gian dối, dám mưu hại nữ nhi? Nay phải để pháp lý dạy dỗ hắn.”