Sau Khi Xuyên Thành Alpha Cặn Bã, Tôi Và Ảnh Hậu Ở Bên Nhau

Chương 9

Thẩm Chi Bắc cụp mắt, nhỏ giọng hỏi: “Bắt buộc phải tiêm sao?”

“Vì sức khỏe của cô thôi mà.” Bác sĩ nhẹ nhàng trấn an.

Thẩm Chi Bắc cân nhắc một chút, tự nhủ mình là ảnh hậu, diễn một chút không khó... Cuối cùng cũng gật đầu đồng ý.

“Thả lỏng đi Thẩm tiểu thư, tay nghề của tôi rất tốt, điều này Cố tiểu thư biết rõ. Ban đầu cô ấy cũng sợ tiêm lắm, nhưng nhờ tôi tiêm cho mà không thấy đau chút nào, sau đó dần dần không còn sợ nữa.”

Bác sĩ vừa nói vừa nhẹ nhàng dẫn dắt sự chú ý của cô ra chỗ khác.

“Tôi không có sợ.” Thẩm Chi Bắc cứng đầu phản bác.

Nhưng giọng nói run run đã sớm làm lộ tẩy nỗi sợ tiêm của cô.

Cố Nam không ngờ được Thẩm Chi Bắc lại là kiểu người sợ tiêm.

Nhìn cô ấy cố tỏ ra mạnh mẽ, trừng trừng nhìn chằm chằm vào kim tiêm đến mức mặt mũi xanh mét, sắp ngất đến nơi...

Cố Nam nhịn không được lên tiếng: “Sợ cũng không sao, đừng nhìn nữa.”

Một câu nói ấy, cuối cùng cũng giúp Thẩm Chi Bắc có cái cớ để dời mắt, lập tức hậm hực quay đầu cãi lại: “Tôi đâu có sợ! Rõ ràng bác sĩ còn nói là cô sợ tiêm mà!”

Cố Nam vốn chỉ muốn chuyển hướng sự chú ý cho cô, giờ bị cô trút giận cũng chẳng sao, nên chỉ lười biếng đáp lại: “Ừ đúng rồi, chị đẹp nên chị có lý.”

Thẩm Chi Bắc: "..."

Không hiểu sao, cô lại cảm thấy mình vừa bị chế nhạo một cách rất vi diệu.

Cũng nhờ đoạn "đấu khẩu" ngắn ngủi này mà bác sĩ thuận lợi hoàn thành mũi tiêm, cắm kim truyền tĩnh mạch một cách hoàn hảo.

Sau khi treo ống thuốc lên giá, bác sĩ quay sang nhìn Cố Nam: “Tiếp theo, Thẩm tiểu thư cần nghỉ ngơi điều dưỡng thật tốt. Ba bữa ăn hàng ngày phải đúng giờ, tốt nhất là ăn các món dễ tiêu như cháo, mì hoặc rau luộc.”

“Còn nữa, nếu có thể, mong Cố tiểu thư dùng miếng dán ức chế tin tức tố trong bảy ngày tới, đừng để mùi hương của mình làm ảnh hưởng đến Thẩm tiểu thư, khiến cô ấy bị phát tình. Và cũng hãy chuẩn bị cho Thẩm tiểu thư một miếng.”

Tuy bác sĩ chỉ đang nói những lời dặn dò y tế, nhưng không hiểu sao, Cố Nam lại cảm thấy mỗi câu đều mang hàm ý trách móc cô làm quá đáng.

Trong lòng cô thầm rủa khẽ một câu.

Nhưng biết sao được, nguyên chủ trước kia thật sự đã làm chuyện quá đáng đến không thể bênh nổi. Giờ người đó đã không còn, mọi tai tiếng đành để người đang "đóng vai" cô ta là mình, hứng trọn.

“Em biết rồi, cảm ơn bác sĩ.”

Nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn của Cố Nam, bác sĩ không khỏi thầm thở dài trong lòng.

“Được rồi, bây giờ tôi sẽ khám cho cô một chút.”

Việc kiểm tra cho Cố Nam diễn ra rất nhanh, bởi cơ thể cô hoàn toàn không có vấn đề gì.

Cố Nam tin tưởng vào tay nghề của bác sĩ, nhưng những xét nghiệm có thể làm tại nhà cũng chỉ là kiểm tra sơ bộ bề ngoài mà thôi. Tốt nhất vẫn nên tìm thời gian đến bệnh viện, làm một lần chụp CT toàn thân hoặc kiểm tra não bộ.

Sau khi hạ quyết tâm, Cố Nam đứng dậy tiễn bác sĩ ra cửa, liền thấy một người đàn ông lớn tuổi đang đứng bên ngoài, bưng khay cơm chờ sẵn.

Trong những mảnh ký ức vụn vặt, Cố Nam đã gặp người này không chỉ một lần — là quản gia đã trông cô từ nhỏ đến lớn.

Cô cất giọng tự nhiên, thân thiết: “Chú Toàn, chú cứ mang cơm vào phòng trước đi ạ.”

“Vâng, thưa tiểu thư.” Chú Toàn nở nụ cười hiền hậu: “Quản lý của Thẩm tiểu thư đã đến rồi, hiện đang ngồi ở phòng khách dưới lầu. Phu nhân mới tiếp chuyện cô ấy một lát, giờ đã về phòng nghỉ.”

“Tôi biết rồi, tôi sẽ xuống đưa cô ấy lên gặp Thẩm tiểu thư.”

Trong nụ cười của chú Toàn lúc này còn thêm chút tự hào: “Tiểu thư cuối cùng cũng lớn rồi, giờ đã biết đón tiếp khách đến nhà rồi.”

Cố Nam: "..."

Không phải đâu, rốt cuộc tiêu chuẩn mọi người đặt ra cho nguyên chủ thấp tới mức nào vậy? Cô chỉ đi đón khách thôi mà, có gì đáng để tự hào dữ vậy?

Không chịu nổi cảm giác được đối xử như công thần sau việc nhỏ như thế, Cố Nam vội vã xuống lầu.

Đinh Tử Nghiên là một người phụ nữ khoảng năm mươi tuổi, mặc bộ vest đen công sở trông rất gọn gàng dứt khoát, gương mặt nghiêm nghị, khó gần.

“Chào chị Nghiên, em là Cố Nam.” Cô giới thiệu ngắn gọn rồi chủ động đưa tay ra.

“Chào Cố tiểu thư.” Đinh Tử Nghiên đứng dậy bắt tay cô.

“Không biết bây giờ tôi có thể lên gặp Chi Bắc chưa?”

“Chị đi theo em, cô ấy đang nghỉ ngơi trên lầu.”

Cố Nam dẫn đường đi trước, Đinh Tử Nghiên theo sau, lặng lẽ quan sát cô.

Trước khi gặp mặt trực tiếp, Đinh Tử Nghiên vẫn cho rằng mình sắp phải đối mặt với một tiểu thư con nhà giàu vừa kiêu ngạo vừa khó chiều. Nhưng không ngờ, cô tiểu thư tên Cố Nam ấy lại không hề thô lỗ như cô tưởng, cách cư xử cũng không đến nỗi.