Sau Khi Xuyên Thành Alpha Cặn Bã, Tôi Và Ảnh Hậu Ở Bên Nhau

Chương 7

Trong nguyên tác, Đinh Tử Nghiên – quản lý của Thẩm Chi Bắc – không chỉ ủng hộ cô ly hôn, mà còn từng đứng ra bảo vệ khi nguyên chủ bạo hành và thao túng tâm lý cô. Đinh Tử Nghiên là một trong số ít những người thật lòng nghĩ cho Thẩm Chi Bắc.

Cũng chính vì vậy mà bị nguyên chủ ghi hận, sai người đánh cho tàn phế.

Đó cũng là một trong những lý do cuối cùng khiến Thẩm Chi Bắc bị kích động đến mức đào luôn tuyến thể của nguyên chủ, đâm cô ta mười tám nhát liên tiếp.

“Vâng ạ.” Trợ lý Kim nhanh chóng đáp lời.

Biết chị Nghiên sắp đến, Thẩm Chi Bắc – người từ đầu đến giờ vẫn căng như dây đàn, cuối cùng cũng thấy lòng mình dịu đi đôi chút.

“Chi Bắc, bên em còn ai nữa?” Đinh Tử Nghiên nghe loáng thoáng có tiếng người, lập tức hỏi.

Nghĩ bụng lát nữa Đinh Tử Nghiên cũng sẽ thấy hết, Thẩm Chi Bắc dứt khoát nói thẳng: “Là Cố Nam, với trợ lý của cô ấy.”

“Cái gì?” Giọng Đinh Tử Nghiên hạ thấp hẳn xuống, mang theo đầy vẻ đề phòng: “Cô ta làm gì em à? Em cố chịu chút, đợi chị đến rồi xử lý sau. Chị sẽ liên hệ với bên quản lý của cô ta, tranh thủ giành cho em vài tài nguyên tốt.”

Thẩm Chi Bắc biết, Đinh Tử Nghiên không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì nên mới khuyên cô nhẫn nhịn. Nhưng nghĩ vậy cũng không khiến cô đỡ ấm ức.

Cố Nam rõ ràng là một kẻ cặn bã vô liêm sỉ, không những ép buộc đánh dấu cô, mà còn... còn quay lại cái loại ảnh đó. Vì sao cô lại phải nhẫn nhịn một người như thế?

Thật ra, trách Đinh Tử Nghiên cũng không đúng.

Chị ấy tuy biết tiếng xấu của Cố Nam trong giới, nhưng vào thời điểm hiện tại, danh tiếng của Cố Nam vẫn còn ở mức “dựa thế nhà mà ngang ngược”, “diễn dở mà cứ ép mình đóng vai chính trong phim nhà mình sản xuất”.

Hầu hết các quản lý đều sẽ dặn nghệ sĩ nhà mình đừng động vào loại người như vậy, hoặc nếu khéo thì nên thuận nước đẩy thuyền mà nâng đỡ chút ít. Những quản lý tệ hơn thì thậm chí còn xúi nghệ sĩ nhà mình chủ động gây chuyện để “ké fame”.

Bởi nếu là Cố Nam chủ động gây sự, sau đó bên mình than khổ với quản lý của cô ta, chưa chừng lại đổi được một chút tài nguyên có giá trị.

Chính vì thế, nguyên chủ khi đó cũng chưa đến mức mang tiếng quá tệ trong giới. Ngược lại, còn bị đặt biệt danh ngầm là “đồng tử tài vận” – ai dính vào là có lộc.

Danh tiếng của nguyên chủ chỉ bắt đầu lao dốc không phanh từ khi tin đồn cô ta bỏ thuốc và ép buộc đánh dấu Thẩm Chi Bắc bắt đầu rò rỉ ra ngoài.

Cố Nam nhìn Thẩm Chi Bắc trong gương chiếu hậu, thấy cô ấy lộ ra vẻ tủi thân đầy ấm ức, lại thêm hương bạc hà nhè nhẹ lan tỏa trong không khí, khiến lòng cô không khỏi rung động.

Vẻ đẹp của Thẩm Chi Bắc là kiểu đẹp kiêu sa, rực rỡ. Ngũ quan sắc sảo mà vẫn mang nét quyến rũ mềm mại, dáng người đầy đặn nhưng cao ráo, đường cong rõ nét.

Chính là kiểu mà Cố Nam không thể kháng cự. Thật sự chỉ muốn...

Nhưng Thẩm Chi Bắc rất nhanh đã phát hiện ra ánh mắt của Cố Nam đang dán vào mình qua gương chiếu hậu.

Có Đinh Tử Nghiên bên kia điện thoại làm chỗ dựa, lá gan của cô ấy cũng to hơn nhiều, lập tức lườm Cố Nam một cái sắc lẹm.

Bị cô ấy lườm một cái, Cố Nam lập tức nhận ra bản thân đang mất kiểm soát. Cô vội rút lọ ức chế tin tức tố ra, xịt mạnh vài lần lên cổ tay và gáy.

Sau vài hơi thuốc ức chế, Cố Nam cũng tỉnh táo lại, không còn suy nghĩ lung tung về vẻ đẹp của Thẩm Chi Bắc nữa.

Đúng là... tất cả đều tại tin tức tố gây họa.

Chiếc xe do trợ lý Kim cầm lái từ từ lăn bánh vào một khu biệt thự sân vườn yên tĩnh. Cuối cùng dừng lại trước một căn biệt thự kiểu Trung cổ, nhã nhặn mà sang trọng.

Ngay khoảnh khắc nhìn thấy ngôi nhà ấy, Cố Nam đột nhiên choáng váng, trong đầu hiện lên một loạt hình ảnh chưa từng thấy.

Là cuộc sống của cô — à không, của nguyên chủ — từ nhỏ đến lớn, diễn ra ngay trong chính căn biệt thự này.

Vì ký ức đổ ập đến trong chớp mắt, lại là mảng lớn những mảnh ghép cuộc đời kéo dài suốt 24 năm, tuy không phải toàn bộ, nhưng cũng đủ khiến đầu cô đau nhói từng cơn.

Ký ức lần này vẫn là loại "kích hoạt bằng khung cảnh", nhưng lại đến quá đúng lúc.

Trong tiểu thuyết có nói về gia thế nhà họ Cố, nhưng không hề mô tả tường tận. Cố Nam còn đang đau đầu không biết làm sao đối phó sau này, thì đoạn ký ức này đúng là cứu cánh.

Qua ký ức, cô mới biết nguyên chủ là con gái cưng duy nhất của hai người mẹ. Vì mãi sau này họ mới có được đứa con gái này, nên cả hai đều coi như trân châu bảo ngọc mà nuông chiều hết mực. Chính vì vậy mới tạo nên một Cố Nam kiêu ngạo, vô pháp vô thiên như thế.