Giống như gã đàn ông tự cho mình là đúng kia, cứ tưởng chỉ cần đứng ở vị trí cao là có thể điều khiển vận mệnh người khác.
Nhưng ai lại muốn vận mệnh của mình bị điều khiển, ai lại cam tâm làm bàn đạp cho người khác.
Tần La Phu chính là vì không cam tâm nên mới nhận nhiệm vụ này. Trong nhận thức của nàng, tự do còn quý giá hơn tất cả, không ai có thể điều khiển cuộc đời nàng, cho dù là thần cũng không được.
...
Trong cánh rừng rậm rạp nơi sâu thẳm, một trận chiến đang diễn ra ác liệt. Nữ tử áo trắng cao gầy tay cầm trường kiếm, toàn thân lơ lửng giữa không trung, gương mặt hiện rõ vẻ đau đớn.
“Quy Nghi sư tỷ, cẩn thận!” Một tiếng hét lớn kéo sự chú ý của Tần La Phu quay về. Nàng lập tức mở mắt, nhanh chóng phóng kiếm trong tay ra, kiếm khí sắc bén như chẻ tre mà lao tới.
Con mãng xà đen bị kiếm khí đánh trúng, bụng bị xé toạc một lỗ lớn. Nó gào lên giận dữ, toàn thân quẫy loạn, chiếc đuôi khổng lồ quét bay cả một vùng cây cối, khiến đất rung núi chuyển.
Tần La Phu lập tức lùi về phía sau. Con mãng xà bị chọc giận đến cực điểm, miệng không ngừng phát ra những tiếng khò khè, âm thanh đó như vọng lên từ vực sâu địa ngục, rùng rợn đến gai người.
Hai con mắt to tướng đỏ rực như máu của nó gắt gao nhìn chằm chằm vào con người nhỏ bé trước mặt, ánh mắt chứa đầy phẫn nộ và sát ý, như muốn nuốt nàng sống nuốt nàng tươi.
Một thiếu niên mặc áo đen thân hình linh hoạt phóng đến bên cạnh Tần La Phu, gương mặt tuấn tú lộ rõ vẻ lo lắng.
“Sư tỷ, tỷ không sao chứ?”
“Không sao.” Tần La Phu cảnh giác nhìn chằm chằm con mãng xà đang rục rịch.
“A Ngọc, lát nữa nghe ta chỉ huy.”
Con mãng xà há cái miệng đầy máu lao thẳng về phía hai người, động tác nhanh đến mức mắt thường khó mà theo kịp.
Nhưng ở đây nào có ai là người thường. Hai người phối hợp nhịp nhàng tránh thoát, đáp vững vàng lên cành cây bên cạnh.
“Sư đệ, tấn công vào mắt nó.”
Sắc mặt Tần La Phu nghiêm túc, nàng rút kiếm nhảy vυ't lên không, thân kiếm lạnh trắng phản chiếu ánh mặt trời, lóe lên hàn quang sắc lạnh.
Bùi Ngọc cầm kiếm theo sát, kiếm khí mạnh mẽ như cầu vồng, liên tục tấn công vào mắt mãng xà, mỗi chiêu đều vô cùng hiểm độc.
Ban đầu cậu cùng vài đệ tử xuống núi rèn luyện, không ngờ lại gặp phải con Huyền Âm mãng xà chuyên ăn thịt người. Con súc sinh này vì nuốt quá nhiều tu sĩ mà phát sinh dị biến, khiến bọn họ nhất thời trở tay không kịp.