Ta Và Phu Quân Là Một Cặp Trời Sinh

Chương 1

"Nữ lang, hãy cố thêm một chút nữa."

Thôi Lan Nhân cố gắng mở đôi mắt mệt mỏi ra.

Ánh đèn rực rỡ, lụa đỏ gấm vóc, sắc đỏ vui mừng chói mắt ùa vào.

Đây là đêm tân hôn của nàng, mà nàng vẫn đang đợi vị phu quân bận rộn Tiêu Lâm trở về phòng để hoàn thành lễ nghi.

Phó mẫu Trần Ảo vẫn luôn không biết mệt mà khen ngợi trưởng công tử bên tai nàng, những lời khen ngợi có cánh đủ kiểu giống như củ cà rốt treo trước mặt con lừa, nhử cho nàng tỉnh táo lại.

Quả thực Thôi Lan Nhân cũng vì thế mà tinh thần phấn chấn hơn một chút.

Trưởng công tử Tiêu Lâm của dòng dõi Tiêu thị ở Lan Lăng tuổi còn trẻ nhưng lại được hoàng đế trọng dụng, vì tư lịch chưa sâu nên còn được đặc cách phong chức Thiếu Tư Không, chưởng quản việc xây dựng thủy lợi của Đại Tấn và thủy quân bảo vệ đô thành, là người thực sự nắm giữ trọng quyền.

Các thế gia ở Kiến Khang đều xem hắn là thượng khách, các vị gia chủ không quan tâm tuổi tác, vai vế, đều lấy việc kết giao với hắn làm vinh hạnh, khi dạy dỗ con cháu cũng đều lấy hắn làm tấm gương.

Dung mạo có lẽ cũng không phải là điểm mạnh đáng tự hào nhất của trưởng công tử, nhưng lại là điều khiến Thôi Lan Nhân tò mò nhất.

Nàng thật muốn xem thử vị công tử "Thần Ngọc" này kinh diễm đến mức nào, có xứng với lời khen "thế gian có một không hai, Thần Ngọc độc nhất vô nhị" hay không.

Trong phòng có tám tỳ nữ của Tiêu gia đang bưng các vật dụng, tất cả đều im phăng phắc. Nếu không nhìn những gương mặt đang mỉm cười của họ, còn tưởng họ đã sớm ngủ gà ngủ gật cả rồi đấy chứ.

Thôi Lan Nhân buồn chán vô cùng lần lượt đánh giá bọn họ.

Vóc người cao sàn sàn nhau, béo gầy cũng giống hệt nhau, trang điểm, y phục đều không chút cẩu thả. Trong lúc chờ đợi cùng nàng, họ lại có thể giống như những con rối, không kêu không động, quả thực có thể nói là đáng sợ.

Qua bấy nhiêu đây thôi nàng cũng có thể thấy được phần nào sự nghiêm khắc trong gia giáo của Tiêu gia rồi.

Vì vậy, Thôi Lan Nhân cũng không khỏi lo lắng, nếu vị trưởng công tử này nghiêm túc cổ hủ, thì cho dù hắn có đẹp như tiên giáng trần, nàng cũng thấy nhạt nhẽo vô vị.

Trần Ảo nhìn nữ lang có đôi mắt láo liên đảo khắp nơi, không khỏi thầm thở dài trong lòng.

Nếu nói từ đầu đến chân, đến cả sợi tóc của trưởng công tử cũng đều là ưu điểm, thì nữ lang này lại chẳng có mấy điểm có thể kể ra.

Không may là, khuyết điểm lại còn rất nhiều.