Mở Shop Online, Yêu Đương Với Ma Tôn Lông Xù Xù

Chương 8

Tang Ninh nhìn mỹ nam tóc bạc, lặng lẽ nặn ra một nụ cười méo mó, cứng ngắc quay đầu nhìn quanh. Mãng xà, hổ, báo, giao long... quả thực là quần ma loạn vũ.

Nghĩ đến việc phải đi bắt tay với bọn họ, lòng nàng tức khắc nguội lạnh đi phân nửa.

Suy đi tính lại, Tang Ninh quyết định bắt đầu "công lược" Hồng Tiêu đơn giản nhất bên cạnh mình trước.

Hồng Tiêu đang ăn thịt ngấu nghiến, đột nhiên thấy Miêu yêu nhỏ bé nhặt được dọc đường nhìn mình với vẻ mặt cảm động, rồi nhào tới nắm lấy tay nàng ấy: "Hồng Tiêu tỷ, muội thật sự đa tạ tỷ, đã lâu lắm rồi muội chưa được ăn một bữa no!"

Hồng Tiêu vốn còn tưởng chuyện gì to tát, nghe xong liền "À" một tiếng rồi hào sảng phẩy tay: "Có mỗi thế thôi à? Không sao, sau này theo tỷ tỷ thì đảm bảo muội không lo đói!"

Nói rồi lại tiếp tục dốc sức chiến đấu với miếng thịt quái vật vàng óng trước mắt.

Tang Ninh nho nhỏ giơ ngón cái với bản thân: OK!

Khởi đầu thuận lợi, khách hàng tiềm năng đầu tiên của tiệm online!

Tang Ninh lén lút nhìn quanh, muốn tìm kiếm mục tiêu thứ hai. Tiếc thay, những người ở đây đều là đại lão có chống lưng trong Ma giới, còn những Ma tộc khác vây quanh đống lửa ăn uống cách khá xa.

Bên tay phải nàng có một hồ nữ ăn mặc hở hang, không hóa thành nguyên hình, dáng vẻ ăn uống còn khá thanh lịch. Chú ý thấy hành động của Tang Ninh, tiếng cười của nàng ta vang lên lanh lảnh như tiếng chuông, dò hỏi: "Tiểu Miêu yêu, sao muội không ăn đi?"

Tang Ninh đành cắn một miếng với vẻ mặt đau khổ, rồi giấu hết số thịt còn lại vào trong ống tay áo, vẻ mặt ngây thơ nghiêm túc nói: "Hồ ly tỷ tỷ xinh đẹp, trước đây muội đói lâu rồi, sợ ăn hết một lần, sau này lại không có gì ăn nữa."

"Ồ, đúng là một tiểu đáng thương." Hồ nữ ném một miếng thịt qua: "Ăn đi, ăn đi."

Tang Ninh nở nụ cười thật tươi với nàng ta: "Hồ ly tỷ tỷ xinh đẹp thật tốt bụng, người đẹp mà tâm lại thiện."

"Tiểu cô nương này ăn nói cũng thật khéo." Hồ nữ khẽ hừ một tiếng, lại ném thêm hai miếng thịt cho nàng. Không ai không thích được khen, kể cả hồ nữ vốn đã biết rõ sắc đẹp của mình.

Khi ném thịt qua, Tang Ninh chú ý thấy móng tay của hồ nữ có sơn màu, mắt nàng lập tức sáng lên, liền nói: "Hồ ly tỷ tỷ, tay tỷ thật đẹp quá, móng tay còn nhuộm màu nữa, có thể cho muội xem được không ạ?"

Tiểu Miêu yêu chưa từng thấy sự đời nhìn mình với vẻ mong chờ, hồ nữ trong lòng đắc ý, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ không kiên nhẫn: "Ấy da phiền phức thật đấy, chẳng qua chỉ là móng tay nhuộm bằng nước hoa Hồng Lộ thôi mà, thôi được rồi, cho muội xem vậy."

Cuối cùng cũng nắm được tay người thứ hai, Tang Ninh đầy vẻ biết ơn: "Cảm ơn hồ ly tỷ tỷ xinh đẹp."

Sự cảm kích chân thành đó khiến hồ nữ trong lòng càng thêm đắc ý, chỉ cảm thấy Ma tộc cấp thấp đến từ vùng đất nhỏ quả nhiên là không có kiến thức, chỉ một chút móng tay nhuộm hoa Hồng Lộ thôi cũng làm ầm lên, cứ như thấy thứ gì ghê gớm lắm vậy.

Giải quyết xong mục tiêu thứ hai, Tang Ninh như một tra nữ, lập tức bỏ lại hồ nữ, lén lút dùng ánh mắt liếc ngang tìm kiếm mục tiêu thứ ba.

Lúc này, phần lớn miếng thịt quái vật này đã bị ăn sạch, chỉ còn lại bộ xương trắng toát. Nhiều người sau khi ăn no đã từ từ dừng lại, chỉ có nam nhân tóc bạc áo trắng kia là vẫn không động đậy suốt cả quá trình. Những người khác dường như cũng không thấy có gì lạ.