Thập Niên 70: Đối Tượng Đẹp Trai Và Mẹ Chồng Hung Dữ

Chương 16

Hơn nữa nếu để Chương Vân biết, e là sẽ tức điên lên, dù sao thì bất cứ gia đình nào thương con gái cũng sẽ không gả con gái cho người như vậy.

Sở Tương gần như liếc mắt một cái đã nhìn thấu Sở Ái Quốc đang nghĩ gì, trong lòng cô suýt chút nữa đã tức đến bật cười, hóa ra đối phương cũng không phải không biết, cũng không phải không hiểu. Nhưng chỉ vì một công việc, mà muốn đẩy cô vào biển lửa thôi. Người ba Sở Ái Quốc này thật khiến người ta ghê tởm.

Cô cụp mắt xuống không nói gì, vốn dĩ cô định phá đám trong buổi xem mắt này, để Sở Ái Quốc và Chương Vân tự mình từ bỏ, nhưng bây giờ Sở Lộ tự mình thích người ta rồi, vậy thì cứ để Chương Vân và Sở Ái Quốc đau đầu đi.

Không lâu sau, Chương Vân và bà ngoại Chương bưng thức ăn ra, đợi đến khi lên bàn, Chương Vân vốn dĩ định sắp xếp Sở Tương và Đỗ Chí Bằng ngồi cạnh nhau, nhưng nhìn thấy đứa con gái giành trước ngồi xuống, vẻ mặt của bà cũng cứng đờ.

"Mẹ, chúng ta nhanh lên đi ạ, bữa trưa muộn hơn mọi ngày nhiều như vậy, đồng chí Đỗ đói rồi." Sở Lộ thấy mẹ mình không động đậy, cô ta cười tươi rói mở miệng nói. Tất nhiên cô ta biết mẹ mình không hài lòng với Đỗ Chí Bằng, nhưng vậy thì sao chứ, cô ta hài lòng là được.

Chương Vân và bà ngoại Chương gần như đồng thời đặt bát đũa lên bàn, vẻ mặt đều là không cười nổi. Sở Tương cảm thấy, nếu người làm hỏng chuyện không phải là con gái ruột của Chương Vân, e là bữa cơm này ai cũng đừng hòng ăn ngon.

Đỗ Chí Bằng cúi gằm mặt cũng không nói gì, đối với việc ai ngồi cạnh mình anh ta cũng không có ý kiến gì, về phần việc xem mắt đột nhiên đổi người, anh ta cảm thấy vấn đề cũng không lớn...

Thế là trong lúc ăn cơm, Sở Tương lập tức nhìn thấy trên bàn cơm một đám người như đánh trận, ánh mắt giao chiến, nhưng rất rõ ràng, đợi đến khi xuống bàn cơm, người chiến thắng là Sở Lộ!

Bà ngoại Chương lo lắng liếc nhìn Sở Lộ có khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, lại liếc nhìn Sở Tương bình thường như không có gì, bà ta vỗ tay Chương Vân, thở dài một tiếng mang Đỗ Chí Bằng rời đi.

Đợi đến khi người ngoài đều rời đi, Chương Vân hít sâu một hơi nói: "Tương Tương, con dọn dẹp nhà cửa đi, dì có chuyện muốn nói với Lộ Lộ."

"Vâng ạ, dì Chương." Sở Tương cười gật đầu, khi đi đến nhà bếp, cô quay đầu lại nói một câu: "Dì Chương, Lộ Lộ cũng không còn là trẻ con nữa, đôi khi chúng ta nên tôn trọng ý kiến của em ấy."