Nhìn vẻ mặt tươi cười của cô, Sở Lộ lại rùng mình lần nữa, trước đây cô ta muốn gả cho đầu bếp bao nhiêu, bây giờ lại hối hận bấy nhiêu, cô ta sai rồi, cô ta thật sự sai rồi.
Thấy Sở Lộ bị mình dọa cho mặt mày tái mét, Sở Tương hài lòng cười, mặc kệ Chương Vân muốn làm gì, cô đều tin Sở Lộ sẽ đứng ra che chắn cho cô, còn có che chắn nổi hay không, thì không liên quan đến cô.
Nhìn Sở Tương như ác quỷ, Sở Lộ thật sự muốn khóc, ruột gan cô ta đã hối hận xanh mét cả rồi, sao cô ta lại có thể cảm thấy Sở Tương là một người thật thà vô hại chứ.
Hai chị em không ở trong phòng bao lâu, Sở Tương bảo Sở Lộ ra ngoài xem thử, xác định Chương Vân cũng đã về phòng rồi, cô mới từ phòng đi ra.
Sở Tương đi đến cửa, mở toang cửa chính, ở ngoài cửa lớn cất cao giọng hỏi: "Lộ Lộ, chị về rồi, dì Chương về chưa?"
Sở Lộ cũng không đóng cửa phòng, thấy cô đứng thẳng người ở phòng khách, sợ đến mức lại rùng mình, cô ta theo bản năng nói: "Về rồi."
Hai người vừa nói chuyện xong chưa được hai phút, Chương Vân đã từ trong phòng đi ra, nhìn thấy Sở Tương, bà ta theo bản năng nở nụ cười hỏi: "Tương Tương về rồi à, đi đâu chơi vậy, có mệt không, trong người còn tiền tiêu vặt không?"
"Dì Chương, lúc nãy con ra ngoài tìm Đình Đình chơi, tiền tiêu vặt thật sự không còn nhiều lắm ạ." Mặt Sở Tương ửng hồng, ngại ngùng nói.
Nghe cô nói tiền tiêu vặt không còn nhiều, Chương Vân theo thói quen móc trong túi ra hai đồng đưa cho cô, tươi cười nói: "Ra ngoài chơi với đám Đình Đình, nếu thiếu tiền thì phải nói với chúng ta biết kịp thời."
"Cảm ơn dì Chương ạ." Sở Tương mím môi nhận lấy tiền, ngọt ngào cảm ơn.
Sở Lộ nhìn cô không chút do dự nhận lấy tiền, môi mấp máy một hồi cũng không nói nên lời. Cô ta nhìn chằm chằm Sở Tương hồi lâu, phát hiện trên mặt người ta là một vẻ thản nhiên, ngược lại còn kỳ lạ nhìn mình. Cô ta lặng lẽ quay mặt đi, cô ta thề sau này đắc tội ai cũng không đắc tội Sở Tương.
Chương Vân chú ý thấy vẻ mặt không đúng của con gái, cụp mắt xuống nói: "Tương Tương mới về, mau về phòng nghỉ ngơi đi, Lộ Lộ giúp mẹ đi nấu cơm."
"Dạ." Nghe thấy không cho mình tiếp tục ở cùng với Sở Tương, Sở Lộ vội vàng gật đầu.
Nhìn bóng lưng Sở Lộ chạy trối chết, Sở Tương nhếch môi cười, cô dọn dẹp phòng khách một chút, không lâu sau liền nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc. Quay đầu nhìn ra ngoài cửa, vừa vặn thấy một lớn một nhỏ xuất hiện ở cửa.
Ba cô Sở Ái Quốc và con trai của Chương Vân và Sở Ái Quốc là Sở Hoa.