Thập Niên 70: Đối Tượng Đẹp Trai Và Mẹ Chồng Hung Dữ

Chương 3: Mẹ con bất hòa (3)

Ban đầu Chương Vân về nhà là mang theo con gái riêng của chồng cũ cùng về, về nhà không lâu Chương Vân đã đổi họ cho con gái ruột thành họ Sở, gọi là Sở Lộ, mà Sở Lộ chỉ nhỏ hơn cô một tuổi. Cho nên nếu cái anh đầu bếp kia thực sự tốt như Chương Vân nói, tuyệt đối không đến lượt mình.

Cô nhất định phải điều tra rõ cái anh đầu bếp này là người thế nào.

Nghĩ đến đây, Sở Tương quay về phòng tìm cặp sách của mình, một chiếc túi đeo chéo màu xanh quân đội, cô bỏ vào đó hai quyển sách, bỏ cả bút máy và mực vào, hất bím tóc, quay người rời đi.

"Chị, chị muốn đi ra ngoài sao?" Sở Lộ vừa hay mở cửa về nhà, thấy cô thì vui vẻ hỏi.

Sở Tương nhìn cô gái đang nói chuyện với mình, đây chính là Sở Lộ, con gái mà Chương Vân mang đến, tính cách còn quá đáng hơn cả Chương Vân, chỉ thích chiếm tiện nghi, lại còn sĩ diện hão.

Cô túm lấy bím tóc nói: "Ừ, đang định ra ngoài, trong nhà không có ai, trưa em đói thì tự làm gì đó mà ăn nhé."

"Mẹ em lại ra ngoài rồi?" Nghe cô nói vậy, Sở Lộ nhíu mày hỏi, mấy hôm nay không phải mẹ cô ta xin nghỉ phép sao? Sao cứ luôn không ở nhà thế nhỉ.

Nghe Sở Lộ nói vậy, lại nhìn vẻ mặt có chút mất kiên nhẫn của đối phương, cô hơi suy nghĩ một chút. Tuy tính cách của Sở Lộ giống hệt Chương Vân, nhưng lại không trầm tĩnh bằng Chương Vân, cho nên có một số việc tự cô đi điều tra, còn không bằng thông qua Sở Lộ.

Nghĩ đến đây, trên mặt cô nở một nụ cười, dừng bước nhìn Sở Lộ nói: "Thôi vậy, chị không đi nữa, dù sao cũng không phải chuyện gì to tát, hơn nữa em ở nhà một mình chị cũng không yên tâm."

"Em lớn thế này rồi có gì mà chị không yên tâm chứ." Sở Lộ bất mãn liếc xéo cô, nhưng nghĩ đến điều gì, cô ta kìm lại không nói tiếp.

Năm nay cô ta cũng tốt nghiệp cấp ba, hiện tại trước mắt chỉ có ba con đường: đi làm, lấy chồng, xuống nông thôn làm thanh niên trí thức.

Tất nhiên cô ta muốn chọn con đường thứ nhất, ở thành phố có một công việc tự nhiên sẽ có thể ở lại. Nhưng vào thời điểm này, tìm việc làm khó hơn lên trời, mà cô ta lại không quen biết nhiều người bằng Sở Tương. Hơn nữa nhìn vẻ mặt không nhanh không chậm của Sở Tương, có lẽ đã có cách để ở lại rồi, cho nên bây giờ cô ta không thể đắc tội với Sở Tương.

Sở Tương nhìn Sở Lộ đang tức giận thì hiền lành mỉm cười, cô không giận, thật sự không giận chút nào, so đo với người đầu óc không được tốt làm gì.