Cùng anh tư Khương Yêu Ngôn đang xem tạp chí thời trang, anh năm Khương Yêu Ngân đang tranh thủ thời gian đọc kịch bản.
Còn cả chị gái Khương Yêu Na đang xem chương trình giải trí buổi sáng trên tivi, một khung cảnh hoà hợp an tĩnh lần đầu tiên cô được thấy.
Khương Yêu Nghi gia tăng tốc độ bước chân, đi về phía ba mẹ cùng các anh trai chị gái của cô trên sofa phòng khách để chào hỏi mọi người buổi sáng: “Mọi người, chào buổi sáng.”
Nhìn thấy ba mẹ cùng các anh trai đều đã có mặt đầy đủ, Khương Yêu Nghi cũng biết họ đang đợi cô xuống ăn sáng, có chút ngượng ngùng cất tiếng nói:
“Có vẻ như con là người xuống nhà muộn nhất.”
“Nghi Nhi chào buổi sáng. Con không xuống muộn, ngày thường nhà chúng ta ăn sáng vào 7 giờ.”
Yêu Linh San thấy con gái Khương Yêu Nghi đã xuống, nhưng cô lại ngượng ngùng vì mình là người xuống nhà muộn nhất.
Khiến ba mẹ và các anh trai cùng chị gái chờ thì nhanh tay đặt tờ báo xuống bàn, mắt nhìn về phía cô thật lòng giải thích: “Hôm nay là ngày đầu tiên sau khi con trở về.”
“Nên ba mẹ mới đặc biệt kêu các anh trai và chị gái con xuống nhà sớm hơn mọi ngày, để chúng ta cùng nhau chờ con xuống ăn sáng.”
Khương Thiên Nặc ngồi ở bên cạnh Yêu Linh San cũng buông tờ báo trong tay xuống cùng vợ nhẹ nhàng cất tiếng giải thích:
“Nghi Nhi, đừng ngại ba mẹ là muốn cả nhà chúng ta có nhiều thời gian ở bên nhau hơn thôi!”
“Dạ con biết rồi.”
Khương Yêu Nghi cũng hiểu được nỗi lòng của ba mẹ, nên cô không tiếp tục đề tài này nữa, mà chỉ khẽ đáp một câu rồi chuyển đề tài nói chuyện sang việc khác.
“Sắp 7 giờ rồi, chúng ta vào phòng ăn dùng bữa sáng thôi!”
“Được, chúng ta vào phòng ăn dùng bữa sáng đi.”
Hai vợ chồng Yêu Linh San cùng Khương Thiên Nặc và bốn anh trai chị gái của Khương Yêu Nghi đều không phản đối ý kiến của cô nên tất cả mọi người đều đứng dậy đi vào trong phòng ăn dùng bữa sáng.
Gần 30 phút sau, bữa sáng rất nhanh đã ăn xong, vợ chồng Yêu Linh San cùng Khương Thiên Nặc phải tới tập đoàn, anh tư cùng anh năm cũng phải đi làm việc của mình.
Trong nhà chỉ còn lại ba người Khương Yêu Nghi, Khương Yêu Na và Khương Yêu Nghiêm, hôm nay cô lại muốn bày trận pháp phòng hộ và tụ linh xung quanh dinh thự Trì gia.
Khương Yêu Khương Yêu Na chủ động muốn lên phòng Khương Yêu Nghi lấy đồ để bày trận, Khương Yêu Nghiêm cũng chạy theo sau giúp lấy đồ, còn cô ngồi mình trên sofa phòng khách.
Khương Yêu Nghi vừa ăn trái cây tươi ngon mọng nước được gửi từ đạo quan Thanh Dương đến vừa đợi anh trai và chị gái lấy đồ xuống để cô chuẩn bị bày trận.
Sau khoảng gần 10 phút chờ đợi, Khương Yêu Na cùng Khương Yêu Nghiêm mỗi người bê xuống một thùng nhựa trong suốt, bên trong đựng rất nhiều ngọc thạch chất lượng cao quý hiếm.
Khương Yêu Nghiêm và Khương Yêu Na đi tới bên cạnh Khương Yêu Nghi, nhẹ đặt thùng đựng đầy ngọc trong tay xuống, đôi mắt phượng màu hổ phách của cả hai đều đặt lên người cô.
Giọng nói vui vẻ háo hức của Khương Yêu Nghiêm nhanh chóng vang lên: “Em gái, bây giờ em muốn bày trận anh có thể đứng bên cạnh xem không? Anh chưa được nhìn em bày trận pháp bao giờ cả!”
Khương Yêu Nghi nhận được yêu cầu của cậu anh trai nhỏ Khương Yêu Nghiêm, cô cũng không từ chối mà thản nhiên nhẹ nhàng cất tiếng nói:
“Đương nhiên, anh muốn thì cứ xem. Còn bây giờ giúp em mang cái thùng này ra ngoài cửa chính dinh thự đi, chúng ta bắt đầu từ đó trước.”
“Sau khi chúng ta bày xong trận pháp ở nhà còn phải tới tập đoàn Khương thị và tập đoàn LS của mẹ nữa.”