Không, không chỉ trong siêu thị...
Ứng Tranh chợt nhớ ra, lúc nãy khi xuống tầng, khu vực trống phía ngoài cũng không hề có thây ma.
Giờ đây, trước mắt Ứng Tranh chỉ còn hai lựa chọn:
Một là lấy đủ vật tư rồi lập tức rời đi.
Hai là điều tra lý do của sự bất thường này.
Cô không do dự lâu, lựa chọn phương án hai.
Lý do rất đơn giản: Mạo hiểm sẽ giúp dị năng của cô phát triển nhanh hơn.
Và sau sự thăng cấp ngày hôm qua, Ứng Tranh ước chừng bản thân có thể trực tiếp tiêu diệt ít nhất 50 thây ma.
Cô tự tin mình có thể bảo vệ cả bản thân và Trì Tự.
"Lũ thây ma hình như đi về hướng kia." Trì Tự nhìn về một phía, trầm ngâm nói.
Ứng Tranh cũng nhìn theo ánh mắt của anh.
Kệ hàng ở phía đó bị phá nát, đổ nghiêng dựa vào tường.
Dưới sàn rơi vãi đầy thịt vụn và các mảnh cơ thể.
“Chỗ đó hình như là khu vực nhân viên.” Ứng Tranh nói khẽ.
Đây là lý do mà ban nãy hai người không chú ý đến.
Chỗ đó đặt toàn đồ dùng học sinh, văn phòng phẩm — nên họ không mảy may để ý.
“Để tôi qua đó xem thử.” Ứng Tranh nói, “Cậu muốn chờ ở đây hay...”
Trì Tự không suy nghĩ: “Tôi đi cùng chị.”
“Được.” Ứng Tranh đồng ý.
Hai người thận trọng tiến về khu vực nhân viên.
Đầu tiên là hành lang hình chữ L, nối tiếp là khu bốc dỡ hàng kết nối với gara.
Cửa xe tải chở hàng vẫn đang mở, tài xế nửa người đổ ra ngoài, thi thể đã bị ăn đến không còn nguyên vẹn.
Ứng Tranh nhìn tiếp về phía trước, cảm giác da đầu tê rần.
Một đám thây ma dày đặc tụ tập trước cửa kho hàng.
Không gian ở đây rộng rãi, không thể dùng lại chiêu “gϊếŧ tiết kiệm sức” như hôm qua ở hành lang tầng ba.
“Tôi nghĩ mình có thể gϊếŧ sạch.” Ứng Tranh nói: “Nhưng cần đến gần một chút. Ra tay xong chắc chắn sẽ bị phát hiện, phải dụ chúng về hành lang lúc nãy, kéo giãn khoảng cách.”
“Được, tôi phối hợp với chị.” Trì Tự siết chặt gậy bóng chày.
Bàn bạc xong, Ứng Tranh lén tiến thêm vài bước.
Khoảng cách này đủ để dùng lưỡi dao không gian.
Cô kéo dài nó theo chiều ngang, cắt về phía hàng thây ma gần nhất.
Rõ ràng tiêu hao nhiều dị năng hơn.
Với phiên bản lưỡi dao kéo dài này, hiện cô chỉ dùng được khoảng 10 lần.
Sau khi tính toán, cô lập kế hoạch tấn công cụ thể.
Lại một nhát lưỡi dao không gian nữa xé ngang, hàng thây ma phía sau còn chưa kịp phản ứng đã bị chém đứt, rơi lả tả.
Nhưng lúc này, lũ thây ma còn sống đã phát hiện ra “hung thủ gϊếŧ đồng loại”.
Chúng quay đầu lại, gào thét xông về phía Ứng Tranh.
Ứng Tranh chém thêm một phát nữa rồi lập tức chạy ngược về hành lang.
Khi cô lui về vị trí đã định, Trì Tự nhanh chóng đẩy vài kệ hàng thấp chắn ở góc cua, chặn đường.
Thây ma đổ xô đến, bị vướng phải, chỉ có thể chồng chất mà trèo qua, tốc độ bị kéo chậm.
Khoảng thời gian này đủ để Ứng Tranh có thể từ tốn gϊếŧ từng con một.
Tốc độ tiến công của thây ma không đuổi kịp tốc độ ra tay của cô.
Đến khi cô tiêu diệt hết bọn chúng, chúng cũng chỉ vừa kịp tiến đến cách kệ khoảng 2 mét.
Lúc đó, năng lượng dị năng của cô cũng mới chỉ dùng hết một nửa.
Khi Ứng Tranh thu lấy tinh hạch đưa cho hệ thống hấp thụ, dị năng trong cơ thể cô lại tràn đầy, thậm chí mạnh hơn trước.
[Tinh hạch mà hệ thống hấp thụ cũng có thể giúp ký chủ tăng cường sức mạnh.]
Một dòng chữ nhỏ hiện ra từ hệ thống.
Ứng Tranh mừng rỡ, cô cứ tưởng đưa hết tinh hạch cho hệ thống sẽ khiến quá trình tăng sức mạnh chậm lại.