Xuyên Nhanh: Nữ Chính Liều Mạng Để Happy Ending

Thế giới 1 - Chương 27

Này, nữ chính thân mến.

Lại thêm một trung khuyển bị cướp đi, hẳn là tức giận lắm nhỉ.

Diệp Nghi thấy cảnh này thì toàn thân lạnh lẽo, toàn thân tràn ngập sự phẫn nộ bị phản bội và một chút bất an khó hiểu.

Cuối cùng cơn giận dữ cũng chiếm thế thượng phong: "Bàn Xu đồ đàn bà trơ trẽn!"

"Rào…”

Một ly rượu ngọt màu xanh nhạt vừa pha xong bị hắt thẳng vào mặt người đàn ông.

Ngũ quan tinh xảo đến ma mị dưới ánh đèn xoay tròn của quán bar, chất lỏng màu xanh nhạt lấp lánh càng tăng thêm vẻ nguy hiểm chết người khó tả cho người đàn ông.

Diệp Nghi bối rối nhìn người đàn ông mặt lạnh như đóng băng.

Cô ta vốn dĩ muốn hắt vào người Bàn Xu cái con đàn bà lẳиɠ ɭơ kia!

Bóng dáng thon dài lại nhanh hơn động tác của cô ta, trung thành như sứ giả bảo vệ hoa chắn trước mặt Bàn Xu!

Bàn Xu cô ta có xứng không!

Mà kẻ chủ mưu phía sau Bùi Duật Chu nhìn cảnh tượng náo loạn trước mắt, không dấu vết cong môi, giây tiếp theo chuyển sang vẻ yếu đuối đáng thương của một đóa bạch liên hoa.

Bàn Xu dùng vẻ mặt đau lòng lau rượu trên mặt người đàn ông.

Đôi mắt đẹp như chứa cả bầu trời sao ngấn một tầng hơi nước mỏng manh: "Xin lỗi... anh không sao chứ? Đều tại em..."

Cơn giận vừa dâng lên trong lòng Bùi Duật Chu dưới ánh nhìn của đôi mắt này đột nhiên tắt ngấm, trái tim mềm nhũn, anh dịu dàng an ủi: "Anh không sao, đừng lo lắng, Xu Xu đừng khóc."

Diệp Nghi lại hận đến mức muốn xé nát khuôn mặt lẳиɠ ɭơ kia của Bàn Xu!

Con hồ ly tinh này ngoài một khuôn mặt ra thì còn gì nữa!

"A Chu, rõ ràng anh nói người anh yêu là em! Nhất định là con đàn bà trơ trẽn này quyến rũ anh đúng không?”

"Cô có thể đừng mở miệng lại là đồ đàn bà trơ trẽn được không? Diệp Nghi, tôi thật sự đã nhìn lầm cô rồi." Bùi Duật Chu không khỏi nhíu mày, thái độ lạnh lùng thờ ơ, nhưng chính cái vẻ này lại vô tình đến mức không thể tin nổi.

Thật thú vị, kiếp trước nguyên chủ đường cùng, điên cuồng như vậy với Diệp Nghi thì Bùi Duật Chu cũng nói những lời tương tự, chỉ là lần này đối tượng nhắm vào là Diệp Nghi mà thôi.

"Cô làm đủ trò mất mặt chưa! Cô là bạn gái của Tống Từ, tôi thân là bạn tốt của Tống Từ, cậu ấy không có ở đây tôi giúp cậu ấy chăm sóc cô một chút không biết đã gây ra hiểu lầm gì cho cô, tôi xin lỗi cô."

"A Chu..."

"Đủ rồi!" Người đàn ông hiển nhiên hết kiên nhẫn, lời nói không chút nể nang, quay đầu sang Bàn Xu lại như đối với vầng trăng trên trời, thái độ dịu dàng mà cẩn thận.

"Xu Xu, anh đưa em về trước có được không?"

Sự đối lập mạnh mẽ như vậy, Diệp Nghi căn bản không chịu nổi.

"Không cho đi! Tất cả không được đi!" Diệp Nghi giơ điện thoại lên: "A Chu anh xem đây là cái gì! Đây là chiếc đồng hồ đeo tay A Từ đeo vào ngày anh ấy mất tích, ngày đó chỉ có Bàn Xu và anh ấy ở cùng nhau! Nhất định là Bàn Xu giấu anh ấy đi rồi!"