Xuyên Nhanh: Nữ Chính Liều Mạng Để Happy Ending

Thế giới 1 - Chương 2

Bàn Xu hoàn hồn, chỉ thấy vẻ mặt hoảng loạn và tuyệt vọng của Lục Thừa An và Tạ Sở, cô dời ánh mắt xuống thì thấy chính cô đang nằm trong lòng Tạ Sở, tắt thở.

"?"

[Ký chủ đã tử vong, chỉ khi hoàn thành nhiệm vụ khảo sát của hệ thống tra nữ mới có thể trở về thế giới thực và sống lại.] Giọng nói của máy móc lạnh lùng không cảm xúc.

Bàn Xu vốn có tính cách phản nghịch, nghe hệ thống nói vậy thì hơi ngẩn người rồi cười lạnh một tiếng: “Chết thì chết, vừa hay.”

Giọng điệu bình thản đến quỷ dị của hệ thống không hề thay đổi: [Thân thể của ký chủ sẽ từ từ thối rữa, trên làn da trắng nõn mịn màng sẽ mọc đầy vết ban tử thi, sắc mặt chuyển thành màu xanh, da nhăn nheo, môi mất đi màu máu trở nên tím tái khó coi, vẻ đẹp mà ký chủ dày công duy trì sẽ từ từ trở nên xấu xí không thể nhìn nổi...]

"..."

Bàn Xu nghiến răng cắt ngang lời nó: "Nhiệm vụ là gì? Tôi làm được chưa? Nhưng cậu phải đảm bảo rằng cơ thể tôi vẫn như cũ, không được xấu đi dù chỉ một chút!"

Ai quen Bàn Xu thì đều biết Bàn Xu coi trọng khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần của mình hơn cả mạng sống, bảo cô xấu xí thà bảo cô chết đi còn hơn!

Hệ thống vậy mà khẽ cười một tiếng, giọng điệu nhẹ nhàng hơn nhiều: [Đó là điều đương nhiên, chúc cô may mắn, ký chủ của tôi.]

...

Trong phòng khách sạn.

Trong không khí vẫn còn vương lại một chút mùi tanh nhàn nhạt.

Ga trải giường lộn xộn, vết máu đỏ tươi, những dấu vết mờ ám trên cơ thể dễ khiến người ta liên tưởng đến điều gì đó.

Bàn Xu mở mắt ra đưa tay xoa bóp cái đầu đau nhức.

Cô run rẩy chống tay ngồi dậy nhưng giây tiếp theo cằm bị một bàn tay to lớn siết chặt.

Người đàn ông với vẻ ngoài tuấn tú lịch lãm có sắc mặt tái mét, nhìn có vẻ âm trầm đáng sợ.

"Bàn Xu, cô thật to gan dám tính kế tôi! Cô thật khiến tôi ghê tởm, loại phụ nữ ghê tởm như cô vĩnh viễn không thể so sánh với Diệp Nghi!"

Sức lực trên tay người đàn ông càng lúc càng mạnh, cảm giác nghẹt thở ập đến, Bàn Xu cố gắng giãy giụa nhưng trong đáy mắt lại không kìm được mà trào ra những giọt nước mắt nóng hổi.

"Tống Từ..."

Đây tuyệt đối không phải là cảm xúc thuộc về Bàn Xu.

[Phát hiện mục tiêu nhiệm vụ cần chinh phục - Tống Từ, xin ký chủ nhanh chóng hoàn thành chinh phục.]

Bàn Xu nhíu lông mày, bỏ qua âm thanh điện tử khó chịu trong đầu.

Nhân lúc người đàn ông không để ý, một tay cô mò mẫm trên tủ đầu giường một lúc lâu cuối cùng tìm được một chiếc bình hoa cổ lạnh lẽo, vội vàng túm lấy, dứt khoát giáng mạnh xuống người anh.

"Choang…”