Lạc Vào Nhóm Luận Đạo Của Tiên Môn

Chương 5

Khi Dịch Trần tỉnh dậy, đầu óc cô vẫn còn mơ màng. Giấc ngủ ngắn ngủi trên bàn không những không giúp cô tỉnh táo hơn mà còn khiến cô đau nhức khắp người.

"Mạng chó của mình rất quan trọng, mạng chó của mình rất quan trọng."

Dịch Trần run rẩy trèo lên giường, kéo rèm cửa định ngủ tiếp thì màn hình điện thoại trên đầu giường bỗng nhiên sáng lên.

Thấy cửa sổ nổi của Phi Vân, Dịch Trần đau đầu nghĩ chắc biên tập viên lại thúc giục bản thảo.

Cô với lấy điện thoại, nằm ườn trên giường, mở khóa màn hình định báo cáo tiến độ thì bỗng nhiên phát hiện mình đã tham gia một nhóm chat kỳ lạ.

Tiên Môn Luận Đạo... Ủa? Không lẽ vì cô thức trắng đêm không ngủ, lòng hướng đạo kiên định đến chết không sờn đã được tiên giới công nhận, nên đặc cách cho cô chết luôn rồi bay thẳng lên tiên giới rồi hả?

Dịch Trần nghĩ chắc là tác giả nào đó quen biết đang trêu mình, cô sơ ý nên mới bị kéo vào nhóm lạ này.

Đang định tắt thông báo nhóm chat thì bỗng nhiên cô nhìn thấy một cái tên khiến cả người cô run lên.

Quản trị viên Thiếu Ngôn: [Vũ khí cũng như con người, muôn hình muôn vẻ. Mỗi món binh khí đều có linh hồn riêng, cũng như thế gian có muôn màu. Đó chính là đạo lý của nhân gian.]

Suốt thời gian qua Dịch Trần luôn chìm đắm trong nguyên tác Thất Khấu Tiên Môn, giờ nhìn thấy lời thoại quen thuộc đó, cô cảm giác như sét đánh ngang tai. Còn chưa kịp định thần lại, tay cô đã vô thức mở nhóm chat ra.

Nhóm chat "Tiên Môn Luận Đạo" này tính cả Dịch Trần cũng chỉ có chín thành viên. Nhóm rất sạch sẽ, rõ ràng là mới lập, kho tài nguyên trống rỗng, không có đường link hay quảng cáo linh tinh nào cả.

Điều khiến Dịch Trần không biết nói gì là ngoài cô ra, tất cả thành viên đều dùng avatar mặc định của Phi Vân. Không biết nhóm chat này có phải là nơi tụ tập của những cán bộ kỳ cựu nào không nữa.

Kiếm Tôn Âm Sóc: [Ta không đồng tình với quan điểm của ngươi. Theo ta, kiếm là pháp khí cổ xưa, cũng là tổ tiên của các loại vũ khí tầm ngắn, đạo lý sinh ra của nó là để chiến đấu, để sát phạt. Đó mới chính là mệnh lý của kiếm.]

(Mệnh lý của kiếm: Đạo lý sinh ra và tồn tại của thanh kiếm.)

Quản trị viên Thiếu Ngôn: [Kiếm đúng là một loại pháp khí, mang theo sát ý. Nhưng cũng giống như con người, tuy nó sinh ra từ tay người thợ nhưng số mệnh cuối cùng lại do chính bản thân nó quyết định.]

Nghi Sư Nguyên Cơ: [Thiếu Ngôn nói đúng. Đúng là số phận của pháp khí rất khó thay đổi, nhưng kiếm có linh hồn thì vẫn có thể cộng hưởng với người sử dụng nó. Ta nhớ ở Thanh Hoài từng có một hậu bối họ Nhan, dùng thanh kiếm Hàn Mộc Xuân Hoa, thi triển chiêu Lạc Anh Hồi Xuân Quyết, chém tan âm khí khắp nhân gian, rồi lại dùng chính thanh kiếm ấy để tế trời. Một thanh kiếm có thể cứu người và giúp đời, chẳng lẽ không đáng được gọi là chính đạo sao? Nếu nói kiếm sinh ra chỉ để gϊếŧ chóc thì cũng quá phiến diện rồi. Thế gian muôn màu muôn vẻ, mỗi người một cách nghĩ, sao có thể gói gọn tất cả chỉ trong một câu nói được?]