Hữu Duyên

Chương 9

Chương 9: Ngoại truyện
#Băng

👉 ngoại truyện ngắn nho nhỏ 😉

- Ca phẫu thuật thành công nhưng cô ấy khó có thể tỉnh lại.

Bác sĩ nói rồi bước đi. Hắn ngồi đó khóc thút thít, lấy tay chọt chọt vào ngực anh:

- Đồ đáng ghét, biết cô ta không tỉnh lại còn cho máu làm gì? Anh bị rút máu em cũng đau chứ, hix, biết không hả?

Anh dang tay ôm hắn vào lòng xoa xoa lưng:

- Cưng à, ngoan nào, anh yêu cưng nhất mà *chụt chụt* - khẽ hôn lên mặt hắn, chịu chưa? Hửm?

Hắn đỏ mặt vờ giận dỗi :

- Hứ! Đây là bệnh viện nha, làm càn.

Anh nheo mắt nguy hiểm :

- Anh có thể làm càn hơn nữa đấy.

Nói rồi kéo hắn ngồi lên đùi, bỗng cảm giác có ai nhìn mình chằm chằm quay sang:

- Cô...sao...bấ....t....tỉ...nh

- Thì ra hai người.

Cô ngạc nhiên mở mắt chữ A miệng chữ O không nói nên lời :

- Thôi thì đằng nào cô cũng biết rồi, thế nhé, chúng tôi đi đây, bye bye *moah moah*

≧﹏≦ ≧﹏≦ ≧﹏≦

Cô toát mồ hôi ngồi bật dậy, thì ra là mơ...nhưng giấc mơ này cũng kinh dị quá đi, tức giận đá anh chồng bên cạnh lăn xuống giường. Anh trưởng phòng đẹp trai lồm cồm bò dậy ngơ ngác không hiểu tại sao còn tưởng vợ đang mơ nằm ôm vợ ngủ tiếp !

hẾt!