Hệ thống bầu cử hội trưởng hội học sinh ở Học viện Holland rất công bằng công chính, sử dụng hình thức bỏ phiếu nặc danh toàn trường.
Nhân vật thụ chính đã gia nhập hội học sinh từ khi mới vào trường, từ một thành viên bình thường của hội, thăng lên làm bộ trưởng, rồi tới phó hội trưởng, đến năm hai thì được bầu cử lên chức hội trưởng, điều chưa từng có tiền lệ tại Holland.
Đối thủ tranh cử chức hội trưởng với hắn là một học sinh quý tộc, khoảng cách giữa hai người chỉ cách mười phiếu.
Điều này khiến cho nhóm học sinh tuyển thẳng sôi trào, giống như bọn họ vừa chiến thắng trong một trận chiến với các công tử quý tộc vậy.
Phía trước là một tòa lâu đài cổ kính, đây là kí túc xá tốt nhất của Học viện Holland, chỉ dành cho Alpha và Omega có địa vị cao nhất.
Nói cách khác, đây là kí túc xá mà Alpha và Omega sẽ ở chung.
Mà đã là kí túc xá chung của Alpha và Omega, thì nhất định sẽ xảy ra vô số chuyện bị che chắn.
Vì nhân vật thụ chính cũng ở đây.
Học viện Holland có một truyền thống, đó là mỗi năm sẽ chọn ngẫu nhiên một số học sinh tuyển thẳng, ban cho họ đặc quyền vào ở trong lâu đài này.
Nhân vật thụ chính vừa hay là một trong số đó.
Trên danh nghĩa, đây là khen thưởng hiếm có đối với các học sinh tuyển thẳng, nhưng trên thực tế, chỉ có những người bị chọn vào đó rồi mới hiểu được, đó là một cơn ác mộng kinh hoàng.
Đã từng có người xin chuyển kí túc xá, nhưng một khi chuyển ra ngoài, người đó sẽ bị học sinh cả trường cô lập.
Mọi người đều sẽ nói: "Đúng là đồ nghèo mà không biết điều, được cho ở lâu đài mà còn không hài lòng, loại người này đáng bị đuổi về khu ổ chuột."
Người có thể kiên trì ở lại trong lâu đài suốt ba năm, đều là người tài ba.
Buổi tiệc tối nay sẽ là tổ chức ở đây.
Khi sắp đến gần lâu đài, Uông Tử Duy ghé sát vào Vưu Mặc, nhỏ giọng hỏi: "Vưu Mặc, nói thật với tôi đi, cái đó… Không phải đang ở chỗ cậu đấy chứ?"
Vưu Mặc hỏi: "Cái nào?"
Uông Tử Duy nháy mắt với cậu, vẻ mặt như muốn nói "cậu hiểu mà".
Vưu Mặc rất muốn nói “tôi không hiểu gì hết”.
Ngay lúc đó, Vưu Mặc nghe thấy điện thoại vang lên một tiếng "ting".
Cậu mở điện thoại ra xem, trên màn hình điện thoại xuất hiện một đồng hồ đếm ngược, thời gian còn lại là năm phút.
"?"
Uông Tử Duy liếc qua, rồi hét toáng lên: "Mẹ nó! Quả bom thật sự ở chỗ cậu à? Cậu còn không mau làm nhiệm vụ đi!"
"Nhiệm vụ gì?" Vưu Mặc ngớ người hỏi.