Y làm vậy chắc chắn là có mục đích khác.
“Có thể ô nhiễm …” Tô Noãn vội vàng ứng biến.
Cô không biết xung quanh có thật sự xuất hiện thể ô nhiễm hay không, cô chỉ đang nhắc nhở y nơi này là khu ô nhiễm, rất nguy hiểm.
Quả nhiên, đôi mắt màu xám tro của Y Sâm nhìn cô thật sâu, không một tiếng động thu hồi những sợi dây leo sắp sửa quấn lấy cần cổ trắng nõn của cô.
Y xoay người rời đi, những sợi dây leo quấn lấy cơ thể cô cũng theo đó mà rút đi.
Tô Noãn ngã ngồi trên mặt đất, thở hổn hển.
Cô vừa mới đi một vòng trên bờ vực sinh tử…
Mà Y Sâm đã tự tiêm một mũi ức chế, lãnh đạm nói: “Đã biết nơi này là khu ô nhiễm rồi thì ngoan ngoãn một chút.”
Y Sâm rất nhanh đã khôi phục lại trạng thái, cầm roi dài đi về phía bên trong tháp cao.
Tô Noãn nghiến răng đứng dậy, khống chế đôi chân đang run rẩy đi theo sau y.
Cũng không phải là cô muốn bảo vệ quan chỉ huy không mấy thân thiện này, chỉ là cô không có năng lực tự bảo vệ mình.
Tinh thần lực của giống cái có thể dùng để cường hóa rào chắn tinh thần lực của giống đực, cũng có thể khai thông biển tinh thần dễ mất kiểm soát của giống đực, nhưng không có cách nào dùng để chiến đấu với thể ô nhiễm.
Dị năng dây leo của Y Sâm vừa rồi siết chặt cô đến mức khiến bước chân cô mềm nhũn, quanh co vài vòng lại bị lạc mất Y Sâm.
Tháp cao là kiến trúc do thể ô nhiễm ngưng tụ từ sương mù ô nhiễm, không phải thực thể, trong tháp cao bị sương mù ô nhiễm bao phủ này, tầm nhìn bị cản trở, nguy cơ tứ phía.
Tô Noãn chậm rãi đi dọc theo hành lang của tháp cao, sương mù xung quanh càng ngày càng dày đặc, không khí trong tháp cao lạnh lẽo và đặc quánh, mang theo cảm giác áp bức khiến người ta nghẹt thở.
Tim cô đập càng lúc càng nhanh, cố gắng tìm kiếm tung tích của Y Sâm nhưng chỉ nghe thấy tiếng thở của mình vọng lại trong không gian.
Đột nhiên, phía trước truyền đến một trận động tĩnh khác thường.
Âm thanh đó giống như móng vuốt nặng nề nào đó đang cào trên mặt đất, trầm thấp chói tai khiến người ta sởn cả gai ốc.
Tô Noãn cảnh giác dừng bước, lòng bàn tay toát mồ hôi lạnh.
Tinh thần lực của cô cảm nhận được một luồng khí tức không lành đang đến gần, cảm giác áp bức thấu xương khiến lông tơ trên người cô đều dựng đứng lên.
Ngay giây tiếp theo, một bóng dáng vặn vẹo từ trong sương mù đột nhiên xông ra!
Đó là một con thể ô nhiễm, hình thái quái dị, tứ chi thô tráng, trên người bao phủ bởi thịt thối chảy ra chất lỏng đặc quánh.
Đôi mắt nó u ám xanh biếc như quỷ hỏa, khóa chặt Tô Noãn, phát ra tiếng gào thét chói tai, nhào về phía cô.
Tô Noãn theo bản năng lùi lại, bước chân loạng choạng, suýt nữa thì ngã.
Cô liều mạng điều động tinh thần lực cố gắng can thiệp vào công kích của thể ô nhiễm nhưng sức mạnh của đối phương vượt xa khả năng của cô.
Móng vuốt sắc nhọn của con quái vật xé gió, gần như sắp chạm vào vai cô.
Ngay trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc này, một đạo roi ảnh phá không mà đến, nhanh chóng quấn lấy thể ô nhiễm.
Thể ô nhiễm giãy giụa phát ra tiếng gầm giận dữ nhưng lại bị khóa chặt, khó mà động đậy.
Tô Noãn kinh hồn chưa kịp ngẩng đầu, liền thấy một bóng dáng quen thuộc bước ra trong sương mù.
Y Sâm tay cầm roi dài, ánh mắt lạnh lẽo nhìn thẳng thể ô nhiễm.