Chước Kiều

Chương 6

Hai nhà họ Tạ và họ Lý đã định thân (đính hôn) từ mấy năm trước. Nhà họ Lý chiến đấu ở tiền tuyến, nhưng chỉ mới hai tháng sau khi rơi vào thế bất lợi thì nhà họ Tạ đã vội vàng hủy bỏ hôn sự này rồi. Chỉ nghĩ thôi cũng biết là nhà họ Lý sẽ bất mãn đến nhường nào.

Tạ Xu nói: "Ngươi cũng biết tính tình của Lý Thiện kia đúng không? Có thù tất báo, lại còn nóng nảy dễ giận, hạng người thô lỗ như vậy… Bàn tay hắn còn to như cái đấu nữa chứ, chỉ một quyền của hắn là có thể đánh chết mười con dê đầu đàn cơ mà!"

Mười con á? Yểu Yểu rùng mình, nàng nắm chặt nắm tay nhỏ xíu của mình, thực sự là không thể tưởng tượng nổi bàn tay to lớn kia trông sẽ như thế nào.

Tạ Xu thấy muội muội bị dọa sợ thì vội đưa bánh quế hoa cho nàng, cười nói: "Được rồi được rồi, sau này muội cũng đâu có phải gặp hắn, đừng nghĩ nhiều."

Tạ Xu bây giờ đã là thê tử nhà họ Tiết, không còn nhàn nhã như khi còn là cô nương nữa. Hai tỷ muội vừa nói chuyện được một lát thì bên ngoài đã có hai bà tử đến chờ để hồi bẩm công việc cho Tạ Xu.

Biết tỷ tỷ bận, nhìn tuyết lớn cũng đã dần dần ngừng rơi, Yểu Yểu mới đứng dậy cáo từ.

Trong lòng Tạ Xu cũng vài phần không nỡ, nàng ấy đích thân tiễn Yểu Yểu ra cửa.

Khi trở lại Tạ phủ thì cũng đã mệt rũ, Yểu Yểu thay một bộ xiêm y khác, nàng cảm thấy buồn ngủ, canh giờ này cũng nên đi ngủ trưa rồi. Tỳ nữ khảy khảy chậu than, buông rèm trướng xuống.

Trong màn trướng mờ mịt, Yểu Yểu chìm vào giấc ngủ. Nàng mơ một giấc mơ ngắn, thấy chính mình biến thành một con dê con với bộ lông trắng như tuyết. Ngay lúc nàng còn đang ngơ ngác thì trong mơ, không biết là ai đã hô lên một tiếng: "Lý Thiện đến rồi!"

Nàng còn chưa kịp phản ứng lại thì trước mắt đột nhiên rơi xuống một bóng ma, con dê con chậm rãi ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy một nắm đấm còn to hơn đầu mình, đang đánh về phía nàng!

Yểu Yểu đột nhiên giật mình tỉnh giấc. Nàng mở to mắt, tim đập thình thịch, đưa tay lên vỗ ngực, lẳng lặng chờ mình hoàn hồn.

Đột nhiên, nàng nghe thấy giọng nói của Lư phu nhân ở bên ngoài màn giường: "Nếu đã ngủ thì lát nữa ta lại đến..."

Yểu Yểu thở hổn hển một hơi, lớn tiếng nói: "Nương, ta dậy rồi."

*

Lúc Lư phu nhân vào phòng thì Yểu Yểu đã mặc xong xiêm y. Nàng vừa mới tỉnh ngủ, hai má ửng hồng, đôi mắt linh động sáng ngời, dịu dàng ấm áp.

Nàng tựa vào lòng Lư phu nhân: "Nương..."

Tiểu nữ nhi vừa nũng nịu vừa ngọt ngào, Lư phu nhân quả thực là yêu thương nàng vô cùng. Bà ấy nhẹ nhàng vỗ nhẹ lên bờ vai gầy của nàng: "Có phải vừa rồi gặp ác mộng không?"

Giấc mơ kia cũng không tiện kể ra, Yểu Yểu nép vào lòng mẫu thân, lắc đầu, nói: "Tỷ tỷ bảo con nói với nương một tiếng là tỷ ấy đều tốt cả, đừng quá lo lắng."

Lư phu nhân: "Xu nhi là gả cho mối tốt."

Nghĩ đến chuyện mình sắp phải nói ra miệng, trong lòng Lư phu nhân chua xót, nặng nề thở dài một tiếng.

Yểu Yểu ngẩng đầu, chỉ thấy vành mắt mẫu thân đỏ hoe, giọng điệu cũng ngập ngừng, gian nan: "Con à, con không thể giống tỷ tỷ của con - gả vào một thế gia môn đăng hộ đối được."

Yểu Yểu ngồi thẳng người, thần sắc bối rối: "Nương đừng khóc."