Hắc Nguyệt Quang Cô Mất Trí Nhớ Rồi

Chương 1

"Mọi người có thấy chương trình Quyến Luyến Đồng Hành hơi kỳ không? Là tôi hoa mắt, hay fan mấy người kia bình luận nhầm vậy? Khách mời cuối cùng của chương trình lại là… Giang Kỳ???"

"Giang Kỳ là ai ấy à? Chính là người vừa debut đã ẵm luôn giải Nam chính xuất sắc nhất của Kim Hạ, chỉ nhờ gương mặt mà đã leo thẳng lên hàng top. Vậy mà mấy năm nay toàn bị nói là phí nhan sắc vì cứ đóng phim điện ảnh thể loại huyền nghi hoặc hiện thực. Danh tiếng lẫn doanh thu phòng vé đều bảo chứng luôn. Mà đặc biệt là phim của anh ấy chưa bao giờ có nữ chính, nên mới bị gọi là Vật Cách Điện Với Tai Tiếng đấy chứ Giang Kỳ là ai!"

"Ôi chồng ơi, nếu bị bắt cóc thì chớp mắt một cái cho em biết với nhé…"

"Trời ơi trời ơi, tôi thở không nổi rồi, chồng ơi ngàn vạn lần đừng làm chuyện dại dột nha!"

"Tôi còn tưởng hôm qua chương trình Quyến Luyến Đồng Hành đã công bố xong khách mời cuối cùng là Đường Tiên Nhi, từ đó sẽ bắt đầu dần hạ nhiệt rồi cơ. Ai ngờ đâu, đúng là tôi nhìn thiển cận thật rồi!"

"Nhắc đến Đường Tiên Nhi là tôi tức, cái người giả trân này bao giờ mới chịu dừng lại? Chưa từng thấy ai vừa giả tạo, vừa trà xanh, vừa thích ké fame đến mức này luôn, buồn nôn thật sự."

"Tôi không hiểu, sao mọi người lại gọi cô ta là Đường Trừng, Đường Tiên Nhi vậy?"

"Còn vì sao nữa? Đường Trừng nổi lên là nhờ vai nữ phụ số ba trong một web drama tiên hiệp. Lúc đầu tôi còn thấy cô ta trông cũng được đấy chứ, ai ngờ vừa nổi tí là thao tác tới tấp, ké fame đủ thứ, đăng bài khóc lóc, còn viết bài PR bịa chuyện lên tận mặt trăng để bôi xấu chân tiên nữ Lục Kiều Thanh. Cộng thêm cái vẻ ngoài giả tạo thường ngày, nên dân mạng mới đặt cho cô ta cái biệt danh Đường Tiên Nhi đầy mỉa mai đó!"

"Chết rồi chết rồi, thế là tiêu rồi! Đường Tiên Nhi mà gặp ai nổi tiếng hơn mình là bám riết không buông. Bây giờ đυ.ng phải Giang Kỳ, chẳng phải là đúng thứ cô ta thích sao?"

"Khoan đã, mọi người thấy hot search chưa? Hình như Đường Tiên Nhi gặp chuyện rồi. Lúc quay cảnh cuối cùng cho một bộ web drama, dây cáp bị đứt, cô ấy ngã từ trên cao xuống, bất tỉnh ngay tại chỗ, nửa đêm hôm qua đã đưa vào viện…"

"Thật hay giả thế? Tạ ơn trời đất!"

"Ê ê, mấy người phía trên có nói quá đáng quá không? Ngoài việc thích ké fame thì Đường Trừng cũng đâu phạm tội gì tày trời đâu? Dù sao cũng là mạng người, vậy mà còn nói mấy câu như tạ ơn trời đất được à??"



Tháng Năm, nắng đẹp rực rỡ, thời tiết bên ngoài đã hơi nóng.

Biệt thự ven sông ở vùng ngoại ô thành phố Tùng Thanh.

Ánh sáng lấp lánh chiếu xuống mặt nước trong veo của hồ bơi. Một người đàn ông đã bơi suốt một giờ, lúc này đột ngột trồi lên khỏi mặt nước.

Người đàn ông tóc đen rũ xuống, đôi mắt đen sâu thẳm, sống mũi cao và thẳng. Vì ngũ quan bị nước làm ướt, lại càng trở nên sắc nét và cuốn hút. Đôi mắt hơi hẹp và lông mày đậm toát lên khí chất lạnh lùng sắc sảo, khiến người ta có cảm giác vừa muốn lại gần lại vừa dè chừng, khó mà mơ tưởng xa xôi.

Tay vịn vào bậc thang, Giang Kỳ từ trong hồ bơi bước ra.

Một người đàn ông mặc vest giày da chỉnh tề, cao lớn và hơi mập, đã đứng chờ từ lâu, lập tức tiến lên, vẻ mặt sốt ruột.

“Anh Giang à, anh Giang ơi, tôi thật sự muốn gọi cậu là ông nội luôn ấy. Hồi đó cậu chọn nhận lời tham gia chương trình Quyến Luyến Đồng Hành tôi đã thấy không yên tâm rồi, bây giờ nhìn lại, đúng là tôi đã tiên đoán trước!”

Thấy Giang Kỳ chỉ im lặng cầm khăn tắm lau người không nói một lời, Trình Cao Dương – người đại diện kiêm bạn thân của hắn, lập tức hiện ra một câu trong đầu: “Hoàng đế chưa vội mà thái giám đã cuống.”

Mà khoan, ai là thái giám chứ, hừ!

Mà khoan thêm lần nữa, từ bao giờ thân hình thằng nhóc Giang Kỳ này lại đẹp vậy trời?

Trình Cao Dương theo phản xạ liếc nhìn vóc dáng bạn mình – vai rộng, eo thon, cơ bụng tám múi rõ nét.

Rõ ràng vừa rồi còn diễn vai người bị lừa sang nước Miên nào đó, vì vai diễn mà gầy trơ xương, 1m86 mà chỉ còn có 50kg. Vậy mà chưa bao lâu đã hồi phục dáng người như cũ, đúng là cơm nghề diễn viên không phải ai cũng ăn nổi.