Bước Vào Thế Giới Của Po Dùng Mình Kết Thúc Kịch Bản

Chương 6

Một thầy phong thủy từng nói rằng, đứa trẻ này nếu muốn bình an cả đời thì bắt buộc phải sống như một cậu con trai cho đến năm mười chín tuổi. Chỉ khi ấy, mệnh cách mới ổn định, mới có thể trở lại với giới tính thật sự.

Và thế là, từ thuở nhỏ, Ngu Chi Chi đã phải sống trong thân phận giả trai, từ ăn mặc đến cử chỉ đều phải giống con trai hoàn toàn. Cô không được phép để lộ một chút nữ tính nào. Từ việc bó ngực mỗi ngày, mặc đồng phục nam rộng thùng thình, cho đến cách đi đứng, nói chuyện, tất cả đều được uốn nắn theo hình mẫu một cậu con trai nội trú.

Mẹ cô Lâm Âm Tuyết và Thẩm Thừa Phong từng là mối tình đầu của nhau, cùng nhau lớn lên, từng ngọt ngào và sâu đậm. Nhưng vì một hiểu lầm không thể hóa giải, cả hai đã chia tay, rồi mỗi người lập gia đình riêng. Dù đã có cuộc sống mới, trong lòng họ vẫn chưa từng thực sự buông bỏ đoạn tình cảm cũ. Đặc biệt là sau khi chồng của Lâm Âm Tuyết qua đời, Thẩm Thừa Phong nhiều lần đứng ra giúp đỡ, khiến mối quan hệ giữa hai người trở nên mập mờ, tựa như ngọn lửa cũ chưa từng tắt hẳn.

Cũng chính vì mối quan hệ đó mà cả bốn người mẹ của các nam chính những người từng là vợ của Thẩm Thừa Phong đều coi Lâm Âm Tuyết là cái gai trong mắt. Họ không ngừng cảnh giác, đố kỵ và căm ghét bà.

Thẩm Thừa Phong vốn không hề có chút tình cảm nào với người vợ do gia tộc sắp đặt. Sau khi bà ấy sinh xong đứa con út, chẳng bao lâu liền buồn bã mà qua đời, để lại khoảng trống lớn trong căn nhà họ Thẩm vốn đã chẳng nhiều tình thân.

Đến khi Ngu Chi Chi mười bảy tuổi, tai họa bất ngờ ập đến. Mẹ cô Lâm Âm Tuyết gặp tai nạn giao thông nghiêm trọng và ra đi mãi mãi.

Gia tộc họ Ngu cũng thuộc hàng hào môn, nhưng so với nhà họ Thẩm thì vẫn là kẻ đứng sau trong mọi phương diện. Đáng sợ hơn là bên trong nhà họ Ngu chẳng khác gì ổ rắn rết, đầy rẫy âm mưu và lòng dạ hiểm độc. Nghe đồn cha ruột của nguyên chủ cũng là người mang họ Ngu từng bị chính người nhà hãm hại đến chết, không kêu ai thấu.

Trước khi qua đời, điều khiến Lâm Âm Tuyết không yên lòng nhất chính là đứa con gái duy nhất của mình. Vì vậy, Thẩm Thừa Phong đã quyết định đón cô về nhà họ Thẩm, xem như giữ trọn lời hứa năm xưa.

Nhưng nhà họ Thẩm không phải chốn dễ sống. Bốn người con trai của Thẩm Thừa Phong đều biết rõ thân phận của Ngu Chi Chi “con trai” của người phụ nữ mà cả họ và mẹ ruột đều căm ghét. Với họ, cô chẳng khác gì cái gai trong mắt. Không ai ưa nổi cô, và họ cũng chẳng buồn giấu điều đó.

Còn nữ chính Thẩm Ninh Ngưng là con gái ruột của Thẩm Thừa Phong. Mẹ ruột cô ta mất ngay sau khi sinh. Được lớn lên trong nhà họ Thẩm, dưới ánh hào quang của nữ chính, Thẩm Ninh Ngưng chẳng mấy chốc đã thể hiện rõ khả năng trời phú: thu hút đàn ông. Chỉ trong vài chương đầu truyện, cô ta đã khiến cả bốn người anh trai của mình si mê, bảo vệ như báu vật.

Trong khi đó, Ngu Chi Chi nguyên chủ lại trở thành pháo hôi đúng nghĩa. Tính cách ngang ngược, ồn ào, luôn ỷ lại vào mối quan hệ mập mờ giữa mẹ mình và Thẩm Thừa Phong để lấn át người khác. Cô đặc biệt ghét Thẩm Ninh Ngưng người luôn được cưng chiều, mặc váy xinh xắn, tỏa sáng như công chúa, trong khi cô thì phải sống như một “nam sinh” bị gọi là “ẻo lả”, luôn bị dị nghị.

Thẩm Ninh Ngưng tuy ngoài mặt luôn đóng vai nữ chính thiện lương, đáng yêu, nhưng thực chất lại giỏi giả vờ, khéo léo lấy lòng người khác, lúc nào cũng đóng vai người chị dịu dàng che chở Ngu Chi Chi trước mặt mọi người, càng khiến cô thêm bực bội và ghen tỵ.

Rốt cuộc, Ngu Chi Chi một nhân vật phụ với thân phận lạc lõng đã phải chịu đủ mọi oan khuất, cuối cùng chết đi trong uất ức, thậm chí đến lúc nhắm mắt vẫn chưa thể sống thật với giới tính của mình.

Ngu Chi Chi đưa tay xoa xoa gáy nơi vừa bị đập mạnh xuống sàn vẫn còn đau nhức. Cô đảo mắt nhìn quanh, rồi bất chợt sững người. Trước mắt cô… Là một nhà vệ sinh nam.

Cô vội bật dậy, lùi lại mấy bước, thì đúng lúc bắt gặp một tấm gương lớn đối diện. Hình ảnh phản chiếu trong gương khiến cô ngẩn người.