“Cậu… Cậu sao có thể như vậy… Ninh Nhiễm! Chúng ta cùng lớn lên trong cô nhi viện, cậu không thể đối xử với mình như vậy!”
Kiếp trước, chính vì nghĩ đến tình nghĩa cùng lớn lên trong cô nhi viện mà Ninh Nhiễm luôn chăm sóc Tô Liên, để cô ta ở trong nhà mình, giúp đỡ cô ta từng li từng tí.
Kết quả đổi lại chỉ là một cái chết thê thảm.
Kiếp này, nếu cô còn mềm lòng với Tô Liên thì đầu óc cô chắc chắn có vấn đề.
“Tại sao tôi lại không thể chứ?”
Ánh mắt lạnh lẽo của Ninh Nhiễm khiến sống lưng Tô Liên ớn lạnh.
Cho đến khi cửa thang máy đóng lại, Tô Liên vẫn chưa hoàn hồn.
Rõ ràng trước đây Ninh Nhiễm luôn chiều theo ý cô ta, tại sao đột nhiên lại thay đổi hoàn toàn như thế…
Ninh Nhiễm rời khỏi khu chung cư, dòng người qua lại bên ngoài khiến cô có một cảm giác quen thuộc đã lâu không gặp.
Cô bắt taxi đến một nhà hàng nổi tiếng để ăn uống.
Ngồi trong phòng riêng, Ninh Nhiễm gọi một bàn đầy ắp đồ ăn, ăn uống thỏa thích.
Sau khi ăn no nê, cô bắt đầu lên kế hoạch làm sao để tích trữ hàng hóa.
Suy nghĩ đi nghĩ lại, Ninh Nhiễm quyết định dứt khoát đến thẳng nước Y - nơi có nguồn hàng phong phú để gom hàng.
Như vậy vừa không gây chú ý, lại có thể tiện thể mua thêm một lô vũ khí và thuốc men ở nước Y.
Rời khỏi nhà hàng, Ninh Nhiễm đi thẳng đến trung tâm giao dịch bất động sản.
Cô dự định rao bán căn nhà hiện tại và đổi sang một căn nhà ở vùng ngoại ô.
Tô Liên biết chỗ ở của cô, khó mà đảm bảo cô ta sẽ không làm gì xấu để trả thù vì bị cô đuổi đi.
Ninh Nhiễm đã sống qua bảy năm mạt thế, thứ cô không bao giờ tin tưởng nhất chính là lòng người.
Huống hồ, đó lại là con đàn bà trơ trẽn như Tô Liên.
Có lẽ vì sợ lời đe dọa của Ninh Nhiễm, chẳng bao lâu sau, Tô Liên đã chuyển hết số tiền cô ta mượn trước đó.
Không cần nghĩ cũng biết, số tiền này chắc chắn là do cô ta làm nũng với Chu Tuyên Việt mà có được.
Hai người họ mới ở bên nhau chưa lâu mà Tô Liên lại đang là người được sủng ái nhất trong đám tình nhân của Chu Tuyên Việt.
Chu Tuyên Việt là công tử nhà giàu, thứ anh ta không thiếu nhất chính là tiền, chút tiền này, anh ta vẫn sẵn sàng vung cho tình nhân.
Ninh Nhiễm nhận tiền xong, lập tức chặn liên lạc với Tô Liên.
Xử lý xong việc ở trung tâm giao dịch, cô về nhà thu dọn hết những món đồ có thể dùng được, đưa vào không gian.
Mua một tấm vé máy bay, ngay trong đêm bay từ thành phố C đến nước Y.
Năm tiếng sau, máy bay hạ cánh.
Bên ngoài đang là giữa trưa, mặt trời chói chang, nóng đến mức khiến người ta hoa mắt chóng mặt.
Ninh Nhiễm bắt taxi đến khách sạn đã đặt trước, cô không vội vàng lao vào mua hàng ngay mà dành cả buổi chiều ở khách sạn để lập kế hoạch, khảo sát địa điểm.
Sáng sớm hôm sau, cô bắt đầu hành động.
Đầu tiên, Ninh Nhiễm đến vùng ngoại ô thành phố, thuê ba mươi nhà kho siêu lớn, sau đó đi đến một trang trại lớn.
Trang trại này chuyên xuất khẩu rau củ quả tươi, chủng loại phong phú.
Cô làm việc trực tiếp với chủ trang trại, mua trọn một lô lớn nông sản có sẵn.