Chương 4
Đúng lúc ấy tiếng gõ cửa vang lên - Trung là cậu ờ trong đó phải không
Trung ra ám hiệu nháy mắt với mấy đứa bạn tỏ vẻ đắc ý lắm rồi mới lên tiếng
- phải cậu là ai có chuyện gì
- tôi là Vinh tối nay cho tôi ngủ nhờ ở đây được không
Câu nói đó vừa được cất lên hội 4 người đó vui như được mùa
- sao tôi tưởng cậu ngủ dưới nhà kho cơ mà sao giờ lại đòi vào đây
- nhưng
- nhưng nhịn cái gì bộ dưới đó bị làm sao à
- dưới đó không có điện
Giờ thì tất cả đã thỏa mãn cả ba đứa tay làm dấu nói Trung giỏi
- vậy giờ tôi vào đó ngủ được không
- tùy cậu thôi nếu muốn thử thì cứ vào cửa không khóa
Nghe thấy vậy con nhỏ vui mừng khôn siết vì có thể thoát khỏi cái nơi đen tối sợ hãi ấy rồi. Vừa đưa tay ra đặt vào tay nắm cửa tất cả như ngừng thở để chờ đợi giây phút ấy, khi cánh cửa bật ra 1 hình nộm mặt quỷ máu me be bét được treo sẵn giữa cửa chính rơi xuống đập ngay vào mắt con nhỏ khiến nó sợ phát khϊếp bị giật mình rồi bắn ra 1 đoạn khá xa đầu đập nhẹ phía tường bên kia khiến nó ngất đi. Trong khi đó 4 chàng trai trong phòng lại được trận cười thả ga đắc thắng vì lại trêu được con nhỏ 1 lát sau khi họ ra xem mới biết con nhỏ bị ngất đi Lâm vội vàng lên tiếng lay nhẹ tay con nhỏ
- nè cô có sao không đấy dậy đi
Nhưng đáp lại câu hỏi đó chỉ có tiếng của gió
- hình như cô ta ngất rồi
Bấy giờ họ mới xúm xít lại xem Nam bế xốc ngược nó lên rồi đưa vào phòng. Trung lên tiếng
-hay là đi gọi y tá lên
Tuấn cản ngay
- không cần đâu chắc cô ta sợ quá cộng thêm ngày nay phải chạy nhiều quá nên mới mệt rồi ngất đi chắc chút nữa sẽ tỉnh thôi
- vậy thì được rồi các cậu về phòng đi mặc xác cô ta ở đó lúc nào tỉnh thì tự tỉnh thôi
Sáng hôm sau khi vừa tỉnh lại nó thấy mình đang ở trong phòng đầu nó có vẻ hơi đau cố mãi nó mới nhớ lại được chuyện tối qua- nó là vậy từ sau dư trấn của vụ tai nạn ở Mỹ sau khi ngủ dậy nó lại gần như quên hết mọi chuyện trong đầu nó chỉ còn xót lại vài mảnh kí ức vụn vặt cố lắm mới có thể lắp ráp chúng lại.không thể chịu nổi 4 người họ nữa con nhỏ vội lấy cái điện thoại trong túi ra gọi cho cô nó
- alo cô ạ
- ừ cô đây có chuyện gì vậy sao lại gọi vào giờ này
- cháu muốn chuyển trường
- sao không được đâu
- dạ tại sao cơ
- cháu bị mất hết giấy tờ tùy thân thân lẫn học bạ đến cmnd còn không có thì cháu định đi đâu trường đó cô phải nhờ người quen xin vào giúp cháu vì trước khi đi Pháp bố cháu có nói với cô bố cháu rất xin lỗi vì không thể để cháu học tiếp bên đó khi cháu về đây mong cô lo cho cháu việc học được đàng hoàng cô cũng không thể thất hứa được
- nhưng mà cháu hết chịu nổi ở cái nơi này rồi
- hay cháu nghe cô cố gắng 1 thời gian nữa thôi đợi khi mọi giấy tờ của cháu được làm xong cô sẽ chuyển trường khác cho cháu
- vâng
Nó vừa cúp điện thoại xuống thì có 1 giọng nói vang lên là Trung
- sao sợ rồi à muốn bỏ cuộc sao cuộc chơi này vẫn chưa kết thúc kia mà
vừa ngửng mặt lên thì nó đã nhận được cuộc tập kích bằng súng nước khiến người nó lấm lem hết cả. Sự tức giận tròng nó dường như được đẩy lên cao trào nó đứng dậy vơ lấy cái súng nước trên tay Lâm đập mạnh xuống đất
- bộ mấy cậu thích tôi hả
_______________________________
Là tác phẩm đầu tay mọi người đọc có gì sai sót mong mọi người bỏ qua và đóng góp ý kiến để mình có thể hoàn thành bộ truyện ∆∆∆∆∆∆