Quyển 1 - Chương 20
Lý Lý Cát cùng Lý Bồi Cổ không phải tự nhiên từ khe đá chui ra , trừ Lý Phong người cha nắp bình này, còn có một người mẹ sớm mất đi.Dì Bích nói, thật ra nghiêm chỉnh mà nói thì bang Thanh Nghĩa, coi như là đại Lý của nhà ông ngoại Tiểu Lý, Lý Phong lúc ấy là ở rể.
Sự thật này làm cho tôi thấy Lý Phong cũng có một loại mị lực nào đó từ trong tính cách của hắn -- nếu không với cái dưa chuột bằng nắp bình làm sao cua được đại tiểu thư.
Dì Bích nói, vào năm Lý Bồi Cổ được sáu tuổi, Lý Lý Cát được ba tuổi, mẹ cũa họ vào lần đầu tiên bang họ bị ám toán mà mất mạng.
Nghe nói, lúc ấy Lý Bồi Cổ đang ở trường.
Y theo cuộc đối thoại trong phòng sách ngày hôm nay, hình như Lý Bồi Cổ đối với nguyện nhân làm cho mẹ hắn chết vẫn không quên được.
Tôi thừa nhận là tôi đen tối.
Bởi vì hiện tại tôi quyết định thừa dịp, thừa dịp thời khắc Lý Bồi Cổ đang trong trạng thái yếu ớt chạy đi an ủi hắn, dùng hết tất cả vốn liếng, để cho hắn ý loạn tình mê, để cho hắn lửa dục bùng cháy, để cho hắn không bằng cầm thú.
Dĩ nhiên, khi tất yếu, tôi cũng đối với hắn một phen không bằng cầm thú.
Lúc này, tôi lấy hộp thuốc lẻn vào phòng của Lý Bồi Cổ.
Cửa không có khóa, tự mình mở ra, liền bước vào.
Lý Bồi Cổ ngồi ở mép giường đưa lưng về phía tôi, đèn bàn chiếu sáng không tới lưng và mặt của hắn, cả người hắn giống như đang chiềm sâu trong vực thẫm tăm tối.
Tôi chậm rãi đi tới, ngồi xuống kế bên hắn.
Khóe miệng của hắn, bị rách da, chỉ qua loa lau đi vết máu, có vẻ bị chút tím bầm.
Tôi bắt đầu dịu dàng mà săn sóc bôi thuốc vào vết thương cho hắn, tay thon dính vào thuốc mát mẻ, thoa vết thương ở khóe miệng của hắn.
Ngón tay với móng móng tay sơn màu quế, thỉnh thoảng lại vỗ về chơi đùa cánh môi của hắn, cánh môi mềm mại kia, lành lạnh—giống như một con mãng xà, thỉnh thoảng khè lưỡi, như đang dụ dỗ, như đang quyến rũ.
Tôi làm bộ như lơ đãng, gây một lỗi nhỏ, làm cho một ít thuốc dính lên cánh môi của hắn.
Đối với những quy tắc căn bản bảo vệ môi trường đối với những người gây ô nhiễm, tôi quyết định phải giúp hắn lau đi.
Vì vậy, tôi đưa ra đầu lưởi có vẻ mềm mại lại có vẻ hung tợn, đưa lại gần tiếp xúc với cánh môi của hắn.
Dì Bích đã từng nói qua, có rất nhiều đọng tác của phụ nữ tuy nhỏ nhưng có thể làm cháy bùng lên ngọn lữa ham muốn của đàn ông.
Tôi hi vọng, mình có thể làm được, sẽ kí©ɧ ŧɧí©ɧ thành công thú tính của Lý Bồi Cổ, hắn sẽ kích động, sẽ kích động, sẽ đè lên tôi ở trên giường, muốn làm gì thì làm.
Ý của tôi là, mặc cho tôi thích gì làm đó.
Vậy mà, đang lúc lưỡi của tôi chuẩn bị chạm vào cánh môi mềm mại kia thì bị một bàn tay chặng lại.
"Hay là em tới bang hội giúp một tay thôi." Lý Lý Cát chủ nhân của cánh tay lạnh lùng nói.
Chuyện này cho đã tôi một bài học đẫm máu, trước khi định làm chuyện nam nữ, nhất định phải khóa cửa.
Lý Lý Cát không có cho tôi thêm cơ hội đến gần Lý Bồi Cổ, lúc này chen vào ngồi ở giữa chúng ta, đặt mông xuống đem tôi đẩy ra.
Tôi cực hận, nhưng không thể làm gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ anh em tình thâm.
Càng xem, máu càng sôi trào, vì không muốn tiếp tục ở lại để khó chịu, liền quyết định rời đi trước.
Nhưng Lý Bồi Cổ kêu tôi ở lại, cũng nói lên một yêu cầu -- ngày mai, muốn tôi cùng hắn đi sòng bạc.
Hơn nữa, với thân phận là người phụ nữ của hắn.
Lúc này Lý Lý Cát phản đối: "Cô ta có thể làm được cái gì? Chỉ biết làm hỏng việc, phái những người khác đi đi, trong bang con gái có năng lực vẫn còn nhiều."
Nhưng Lý Bồi Cổ khăng khăng giữ ý kiến: "Đúng dịp cho Bất Hoan ra ngoài hiểu biết thêm cũng tốt."
Lý Lý Cát cũng không chịu thua: "Cô ta chỉ là một đứa nhà quê, thì biết cái gì, mang đi ra ngoài chỉ biết làm mất mặt bang hội chúng ta."
Cứ tranh cải như vậy cũng chỉ phí thời gian, Lý Bồi Cổ quyết định chọn lựa phương pháp dân chủ: "Bất Hoan, ý của em thế nào?"
"Em đồng ý." Lúc nói những lời này, tôi giống như mặc lụa trắng, đứng ở bên trong thánh đường, ánh mắt đưa tình đắm đuối nhìn về phía chú rể Bồi Cổ ở đối diện.
Sau khi dặn dò các công việc cần chuẩn bị, Lý Bồi Cổ nói mình cần nghỉ ngơi , để cho tôi cùng Lý Lý Cát đi ra ngoài.
Đi ra ngoài cửa phòng của hắn, ta còn đang thất hồn lạt phách, ngổn ngang trong tưởng tượng của mình.
Dù sao, Lý bồi cổ nữ nhân, cái danh hào này đối với ta hấp dẫn là tương đối lớn.
Thất thần quá sâu, tôi nhất thời không có đề phòng đối với Lý Lý Cát, vì vậy, ở khúc quanh, tôi lại lần nữa bị hắn ép sát vào tường.
Bàn tay của hắn, bóp gương mặt tôi.
Cũng không phải như cái loại phim thần tượng trung đó nắm chặt cằm gương mặt của nữ chính khiến càng nhìn càng thấy đáng yêu hơn đẹp đẽ động lòng người hơn đưa tới người du͙© vọиɠ muốn ooxx.
Mà là đem nửa bộ mặt tôiđều bị bóp đến tất cả thịt chen chúc lại với cùng nhau, để cho ta gương mặt của nhìn qua như bị sưng vù rất giống như cái bánh bao làm cho người ta liện tưởng đến đau đớn gợi lên du͙© vọиɠ muốn bóp nát.
Đối với một phự nữ xinh như hoa mà làm ra loại hành động ác độc này, tôi lại lần xác định Lý Lý Cát không phải đàn ông.
Ở khúc quanh ánh sáng có chút tối, hơi phản chiếu đôi mắt xinh đẹp đôi con ngươi sáng trong: "Bất Hoan, ngày mai không cho phép cô đi!"
"Tôi nhất định phải đi." Tôi nâng lên cái gương mặt vẫn đang bị bóp đến biến dạng nói.
"Cô có bik chỉ cần cô suất hiện bên cãnh anh hai như vậy, lập tức sẽ có ít hay nhiều họng súng đang âm thầm nhắm nhắm vào cô!" Lý Lý Cát bắt đầu uy hϊếp tôi.
Dĩ nhiên tôi hiểu, uy hϊếp của hắn cũng là sự thật.
"Tôi nghĩ, Bồi Cổ để cho tôi đi, tự nhiên có lý do của anh ta, chẳng lẽ đến anh trai của mình mà anh cũng không tin tưởng?" Tôi hỏi.
Ai ngờ, vừa nói như thế, trên tay hắn càng thêm dùng sức, mặt mũi của của của tôi đã không còn nhìn rõ được nữa, bị bóp co lại thành một khối.
"Anh hai căn bản không quan tâm tới cô! Nếu không anh hai sẽ giấu cô ở căn nhà này, vĩnh viễn cũng không để cô xuất hiện ở trước mặt mọi người, vĩnh viễn đem cô bảo vệ ở phía sau!" Lý Lý Cát cơ hồ là gầm nhẹ nói ra lời nói này.
Đầu óc của tôi quay vòng mấy vòng, rốt cuộc đưa ra một cái kết luận: "Ý của anh là, giống như anh bây giờ, sẽ không để cho tôi suất đầu lộ diện ra bên ngoài sao?"
Những lời này đối với Lý Lý Cát rất có lực sát thương, tương đối lớn, nhất thời, hắn giống như là trúng một quyền lợi hại nhất thiên hạ, toàn bộ mạch máu trên gương mặt đều tê liệt, hồng đến giống như là trứng tôm.
"Tôi chỉ không muốn cô chết, như vậy tôi mới có thể tiếp tục hành hạ cô." Lý Lý Cát chẳng biết tại sao, trong thanh âm hơi giận lại có chút mùi vị bại hoại: "Tóm lại, tôi sẽ dùng bất kì thủ đoạn nào đễ ngăn cảng việc cô củng anh hai xuất hiện cùng nhau!"
Bỏ xuống câu khẳng định này, Lý Lý Cát xoay người rời đi.
Nhưng chân còn chưa có bước ra đi, liền"Đông" một tiếng ngã trên mặt đất.
Tôi đem cái bình hoa mới đánh hắn bất tỉnh để lại trên kệ trang trí, sau đó thổi đi chút bụi dính trên tay.
Lý Lý Cát a Lý Lý Cát, nếu nói âm mưu quỷ kế thì phải dấu mà làm sau lung người khác, giống như anh tuyện bố kêu gào trước mặt người ta, chỉ có bị đập thôi.
Tiếp, tôi thừa dịp bốn bề vắng lặng, đem Lý Lý Cát đang ngủ mê man lôi đến trên gác xép, dùng dây thừng đem tay chân hắn trói kỹ lại, trói chặt như con cua, không thể động đậy.
Như vậy, ngày mai sẽ không có ai tới quấy phá rồi.