Vẻ ngoài của cô cũng là một điểm nhấn khó bỏ qua.
Gương mặt sáng bừng, đường nét thanh tú, đôi mắt to tròn lanh lợi, kết hợp với mái tóc đen dài tự nhiên khiến cô trông rạng rỡ hơn trong mắt mọi người.
Không cần cố gắng, cô đã trở thành tâm điểm của sự chú ý, đặc biệt là với nam sinh trong trường.
Giờ ra chơi, khi cô cùng Minh Anh đi dạo quanh khuôn viên trường, không ít ánh mắt dõi theo.
"Bạn mới xinh quá!"
"Không chỉ xinh mà còn rất thân thiện nữa!"
"Lớp nào thế? Mình chưa thấy trước đây bao giờ."
Những tiếng bàn tán rì rầm vang lên, nhưng không hề mang ý tiêu cực.
Sự xuất hiện của Lâm Thiên Vy giống như một cơn gió mới mẻ, mang đến sự tươi sáng cho trường học vốn dĩ đã quá quen thuộc với những gương mặt cũ.
Tuy nhiên, không phải ai cũng đơn thuần là quan sát.
Ở sân bóng rổ, vài chàng trai mặc đồng phục thể thao đang đứng nghỉ ngơi.
Một người cao ráo, mái tóc hơi rối do vận động mạnh, đôi mắt sắc bén lướt qua đám đông.
Khi nhìn thấy Lâm Thiên Vy đang tươi cười nói chuyện với bạn bè, khóe môi anh hơi nhếch lên.
"Đó là ai?"
Người bên cạnh nhìn theo ánh mắt của anh, sau đó bật cười: "À, học sinh mới. Nghe nói tên là Lâm Thiên Vy."
"Thú vị."
Chàng trai đó ném quả bóng lên cao, bắt lại một cách gọn gàng, ánh mắt đầy ẩn ý.
Nhưng, một góc khác, có một người cũng đang lặng lẽ quan sát.
Trịnh Hoàng Nam.
Anh đứng dựa vào lan can tầng hai, từ trên cao nhìn xuống sân trường. Ánh mắt trầm tĩnh quét qua cô gái mới đến đang thu hút không ít sự chú ý.
Cô rực rỡ như ánh nắng.
Nhưng anh chỉ lạnh nhạt thu hồi ánh mắt, như thể chuyện này chẳng liên quan đến mình.
Hai tuần trôi qua kể từ khi Lâm Thiên Vy nhập học, cô đã hoàn toàn hòa nhập với môi trường mới.
Sự hoạt bát, thân thiện của cô khiến không chỉ bạn bè trong lớp mà cả học sinh ở những lớp khác cũng biết đến cô.
Trong giờ ra chơi hay trên sân trường, luôn có người bắt chuyện với cô, dù là nam hay nữ.
Hôm đó, như mọi ngày, Lâm Thiên Vy cùng Minh Anh và Khánh My đi ra sân trường hóng gió. Nhưng vừa bước xuống bậc thang, cô đã thấy một nhóm học sinh tụ tập gần khu sân bóng rổ, bàn tán xôn xao.
"Có chuyện gì vậy?"
Cô thắc mắc, nhưng chưa kịp đi xa hơn thì Minh Anh đã kéo tay cô lại, nhỏ giọng thì thầm:
"Hình như có người đang tìm cậu kìa!"
Thiên Vy chớp mắt, khó hiểu: "Hả?"
Ngay lúc đó, một giọng nói trầm ấm vang lên từ đám đông: