Đúng vậy, ở Linh Viện này, ai mà không khó?
Nhu Cơ còn đỡ, nàng ấy vốn là nô tỳ của Tiêu gia. Bởi vì dáng dấp uyển chuyển nên được đưa đến Linh Viện này. Từ nhỏ sinh ra ở đây, lớn lên ở đây nên cũng có thể đoán trước ngày sau chết cũng ở đây.
Nguyệt Cơ lại khác. Nguyệt Cơ trước đây không phải tư nô, mà là quan nô của Giáo Phường Tư. Lần ngược dòng xa hơn nữa, Nguyệt Cơ xuất thân từ nhà quan lại. Chỉ vì nhà phạm tội mà nam đinh bị sung quân lưu đày còn nữ quyến bị nhập Giáo Phường Tư làm nô. Nói là làm nô, kỳ thật cũng là tục xưng quan kỹ.
Nhưng Nguyệt Cơ vào Giáo Phường Tư từ rất sớm, đã không còn ký ức về nhà mình. Vì dáng người mềm mại, nàng được bồi dưỡng thành vũ linh. Sau khi học thành tài nghệ, liền vào nhạc phường dưới danh nghĩa Giáo Phường Tư.
Nguyệt Cơ vừa may mắn, vừa bất hạnh.
May mắn là nàng có tướng mạo không tệ lại có tài múa xuất chúng. Nàng không giống như những quan kỹ khác, ngay từ đầu phải bán thân. Đại Tề dân phong (*) phóng khoáng, thế tục không quá khắt khe với nữ tử. Đặc biệt là Đại Tề thừa kế di phong của Cựu Đường, các giai tầng đương thời đều kế thừa tập tục thưởng thức vũ nhạc của Cựu Đường. Từ nữ quyến nhà đại quan quý nhân, cho đến dân thường, phụ nữ trẻ em đều có thể múa một điệu. Việc nữ tử múa không bị coi là trơ trẽn, mà là một tài nghệ.
(*) dân phong: lối sống
Tài múa của Nguyệt Cơ lúc đó khiến không ít đại quan quý nhân làm kẻ si tình. Tiêu Ngũ lang quân là một trong số đó. Hắn vốn dĩ phong lưu lại thấy Nguyệt Cơ xinh đẹp và giỏi múa. Khiến hắn lập tức mê mẩn, dùng gia thế đưa Nguyệt Cơ từ quan chuyển tư, nạp làm ngoại thất.
Theo lý thuyết mà nói đây là một mối lương duyên đẹp đẽ, chuyện tài tử giai nhân phong lưu từ xưa đến nay khiến người ta ngưỡng mộ. Thế gia con cháu nuôi vài ngoại thất hoặc trong nhà có vài sủng tỳ xinh đẹp cũng không phải chuyện lớn, nhưng hỏng là ở chỗ chính thê mới cưới của Tiêu Ngũ lang, Triều Hà quận chúa.
Triều Hà quận chúa là con gái của Xương Bình công chúa, Xương Bình công chúa là em gái ruột của đương kim Thánh Thượng. Xương Bình công chúa từ nhỏ tính cách kiêu căng ương ngạnh, có phò mã rồi cũng không sửa được bản tính lại còn cực kỳ ghen tuông. Thời đó, nam tử nào mà không có vài mối phong lưu nhưng mà chỉ có Xương Bình công chúa không thể chịu đựng. Chẳng những gϊếŧ không ít tỳ nữ xinh đẹp trong phủ phò mã, phò mã trốn ra ngoài nuôi ngoại thất cũng bị bà ta bắt được rồi đánh chết bằng roi ngay trên phố trước mặt mọi người.
Những chuyện này năm đó ầm ĩ vô cùng, Thừa Nguyên Đế không ít lần đau đầu. Nhưng vì Xương Bình công chúa là muội muội ruột của mình, cũng chỉ có thể nhắm mắt cho qua.
Triều Hà quận chúa di truyền bản tính của mẫu thân. Tuy không kiêu căng ương ngạnh như Xương Bình công chúa, nhưng cũng không phải loại dễ đối phó. Năm đó vừa gả vào Tiêu gia, liền dùng đủ loại thủ đoạn đuổi hết sủng tỳ bên cạnh Tiêu Ngũ lang. Nếu không Tiêu Ngũ lang cũng không đến mức ra ngoài nuôi ngoại thất.
Đã từng, Nguyệt Cơ và Tiêu Ngũ lang cũng có một đoạn thời gian ngọt ngào. Chỉ là đoạn thời gian đó quá ngắn ngủi, chẳng bao lâu Nguyệt Cơ có thai. Mà Tiêu Ngũ lang tính phong lưu, liền chuyển sự chú ý sang nơi khác. Nhưng dù sao cũng là ngoại thất đầu tiên mà Tiêu Ngũ lang nuôi, tự nhiên bị Triều Hà quận chúa coi như cái gai trong mắt.
Lúc đó, Triều Hà quận chúa và Tiêu Ngũ lang đang cãi nhau, bà mẫu hiện giờ là An Quốc Công phu nhân cũng cực kỳ bất man. Nhưng bà ta không dám dùng thủ đoạn mạnh mẽ áp chế, liền nảy ra một kế là chủ động tỏ ra yếu thế, đón Nguyệt Cơ vào Tiêu gia. Bà ta vốn có mưu đồ khác, nhưng sau đó phát hiện Tiêu Ngũ lang không để ý đến ngoại thất này. Chỉ đơn giản tính kế đuổi Nguyệt Cơ đang mang thai đến Linh Viện.
Tiêu Ngũ lang quả thật từng thích Nguyệt Cơ, nhưng cũng chỉ như thích một món đồ chơi xinh đẹp qua cơn say mê là nhạt phai. Triều Hà quận chúa tính cách khó chịu, hắn tự nhiên sẽ không vì một vũ cơ mà đối đầu với nàng. Còn những trưởng bối khác của Tiêu gia thì e ngại thân phận của Triều Hà quận chúa, hơn nữa chỉ là một nô tỳ hạ tiện có đuổi đi cũng chẳng sao. Đối với những gia tộc hào môn, con vợ lẽ con riêng cũng không được coi trọng. Nếu người đó không có năng lực thì còn không bằng một nô tỳ được yêu thích, huống chi là con của tiện tì.
Đối với người có quyền, xử trí một người chỉ là một câu nói. Nhưng đối với người bị xử trí mà nói, lại là trời long đất lở.
Nguyệt Cơ đang mang thai cứ thế đến Linh Viện. Việc nàng đến Linh Viện vừa tốt vừa không tốt. Tốt là ở Tiêu gia, Triều Hà quận chúa còn phải kiêng dè, không dám động tay động chân công khai. Nếu ở bên ngoài, không biết chừng đã bị người ta hại chết lúc nào. Không tốt là người trên dưới Tiêu gia đều biết bản tính của Triều Hà quận chúa. Dù nàng không lên tiếng, cũng có không ít kẻ muốn nịnh bợ mà ngấm ngầm gây khó dễ cho mẹ con Nguyệt Cơ.
Ngày Nguyệt Cơ sinh, nàng khó sinh lại là sinh đôi, đương nhiên không tránh khỏi có người ngấm ngầm cản trở. May mắn Nguyệt Cơ phúc lớn mạng lớn, không những mẹ tròn con vuông, sinh được hai con gái.
Sinh được hai con gái song sinh, cũng không thay đổi được vận mệnh của Nguyệt Cơ. Một khi đã là nô, cả đời làm nô, con cái sinh ra đương nhiên cũng theo mẹ. Nguyệt Cơ không chỉ phải chăm sóc hai đứa con gái còn đỏ hỏn, mà còn phải tự mình bảo vệ chúng trưởng thành.
Tất cả những chuyện này, Nhu Cơ, người lớn tuổi ở Linh Viện, đều biết. Lấy lòng trắc ẩn, nàng cũng đầy thương cảm cho ba mẹ con Nguyệt Cơ.